Chương 1631: Sư phụ, song tu nhé! (41)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 572 chữ
- 2022-02-11 03:28:47
Không lâu trước đây, Phong Quang còn hối hận, không biết nên tiến hành tiếp nhiệm vụ như thế nào, hiện tại cô đã hết sức qu8en với việc tìm Vô Nhai ra mặt giúp mình.
Thiên Tức chỉ hơi sửng sốt với câu
Tương lai người này sẽ bắt nạt ta
c3ủa Phong Quang, bởi cảm thấy những lời này không thể hiểu được. Tiếp đó, hắn lại nhìn về phía Vô Nhai tuy còn đang cười nh9ưng cũng đã chuẩn bị động thủ. Hắn vội vàng nói:
Vô Nhai Quân, đệ tử lần này tới là phụng lệnh sư phụ, không phải tới để 6gây phiền toái.
Dĩ nhiên, nếu không phải có lệnh của trưởng lão, ngươi cũng không lên được Lạc Nhật Phong.
Vô N5hai lại cười,
Đáng tiếc đồ nhi ngoan của ta lại không muốn nhìn thấy ngươi, nơi này hiện tại do đồ nhi ta làm chủ, ngay cả ta cũng đều phải nghe nàng. Nể tình ngươi là đồ đệ của Thiết Cơ Tử, ta liền tha cho ngươi một mạng.
Vô Nhai dứt lời, xung quanh liền có gió nổi lên, Thiên Tức rõ ràng cảm giác được hơi thở nguy hiểm. Nếu đã là yêu hoàng, tu vi của hắn dĩ nhiên sẽ không thấp, muốn ứng phó cũng không phải không được, nhưng thân phận hiện tại của hắn là Thiên Hi, hắn không thể để bại lộ thân phận mình.
Vì thế ở ngay trước mắt Phong Quang, Thiên Tức liền cứ như vậy bị gió hất bay đi...
Vô Nhai giơ tay, xoa đỉnh đầu Phong Quang, hắn mỉm cười nói:
Có chuyện gì Phong Quang cũng có thể gọi ta. Phong Quang chơi một lúc, rất nhanh ta sẽ có thể làm xong đồ ăn.
Phong Quang:
...
Cô có ảo giác mình biến thành trẻ con, còn là loại ảo giác
mẹ đang nấu cơm, con lại muốn gây rối
.
Vô Nhai về phòng bếp, cô lại ngồi trên bậc thang, nhìn đám mây bay qua bầu trời. Cô nói cho chính mình, ít nhất Vô Nhai thoạt nhìn có vẻ rất lợi hại, đối với chuyện tương lai giả dụ cô xảy ra tranh chấp với nam chính, nể tình cô là đồ đệ của hắn, Vô Nhai cũng sẽ không mặc kệ cô.
Nghĩ như vậy, dường như sinh mệnh mình đã được bảo đảm rất tốt, phương pháp tự an ủi mình của Phong Quang thật sự quá thành công.
Kỳ thật tới cảnh giới tu vi của Vô Nhai, hắn sớm đã không cần ăn uống, nhưng xét đến việc Phong Quang vẫn là một bé rồng con, cô còn đang phát triển thân thể, nên Vô Nhai liền dùng đến tài nghệ nấu ăn đã
vứt xó
nhiều năm của mình.
Đối với chuyện hắn thích gọi mình là bé rồng con này... Phong Quang chỉ có thể khẽ cắn môi nhẫn nhịn, mà không khéo, cô lại thích ăn uống, khả năng nấu nướng của Vô Nhai lại còn lợi hại hơn cả đầu bếp Long Cung. Vứt lại điểm cô không có
nhân quyền
này, Phong Quang có thể nói là ăn ngon, ở tốt, khi Vô Nhai tốt tính lại càng khiến cô có ảo giác, không phải cô tìm được một sư phụ, mà là có thêm một bà mẹ già.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.