Chương 1673: Cua đổ phù thủy hắc ám (24)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 701 chữ
- 2022-02-11 03:34:16
Xin dừng tay!
Từ đằng xa lại có một người đàn ông trẻ tuổi chạy tới, anh ta vội đứng chắn trước thanh niên quý tộc,
Chúng tôi đế8n từ Xuân quốc, đây là hoàng tử Richard của chúng tôi. Chúng tôi không phải người xấu, cũng không có ý đối địch.
Eve có t3hể cảm nhận rõ ràng người đàn ông này cũng là một kỵ sĩ. Chẳng phải đều nói đồng hành là oan gia sao? Cô ấy nhìn kiếm bên hông ng9ười kia liền đặc biệt muốn tỷ thí một trận, nhưng chức trách lớn hơn hết thảy, cô ấy hỏi:
Nếu vị đang hôn mê này chính là hoàng t6ử Richard, vậy ngươi là ai?
Phong Quang hoàn toàn không muốn nói chuyện. Cô biết ngay mà, thanh niên quý tộc hôn mê này chính là hoàng tử trong truyện
Nàng tiên cá
, kết quả chứng minh, cô đoán không sai.
Eve lại không phải Phong Quang, cô ấy tiếp tục truy hỏi:
Ngươi nói các ngươi là hoàng tử và cận vệ tới từ Xuân quốc, vậy các ngươi chứng minh thân phận của mình thế nào?
Trên người điện hạ có huy hiệu của vương thất.
Arnold lại vội ngồi xổm xuống, lấy một chiếc nhẫn từ trong ngực Richard ra,
Mời các vị xem, trên này là huy hiệu của vương thất Xuân quốc, chiếc cân của nữ thần Ánh sáng.
Không sai, đúng là huy hiệu của vương thất Xuân quốc...
Eve liếc mắt một cái liền nhìn ra. Nếu có thể trở thành cận vệ của Phong Quang, vậy văn hóa trình độ của cô nàng đương nhiên sẽ không thấp. Cô ấy nhìn về phía Phong Quang, chờ Phong Quang ra lệnh.
Phong Quang dừng một chút, hết sức tự nhiên mà nhìn về phía Hermann. Cô đang đợi quyết định của hắn, cho dù nếu bàn về thân phận, địa vị của cô hẳn phải cao nhất ở chỗ này.
Hermann chỉ nói đơn giản:
Không có giấy tờ thông hành, Hạ quốc sẽ không tiếp nhận người của quốc gia khác tới chơi, mời hai vị tới như thế nào liền trở về thế đó.
Nhưng điều này hiển nhiên vẫn không thể khiến Eve buông lỏng đề phòng, cô ấy lại hỏi:
Nếu các ngươi là người Xuân quốc, thì vì sao lại đến bờ biển Hạ quốc? Hơn nữa hoàng tử điện hạ của các ngươi còn hôn mê.
Điện hạ vốn đi thuyền ra ngoài du lịch, nhưng khi tới gần Hạ quốc thì gặp bão, thuyền của chúng tôi bị vỡ tan, hoàng tử điện hạ rơi xuống biển. Ngài ấy không biết bơi, tôi phải tìm không biết bao lâu mới thấy được hoàng tử điện hạ.
Nói đến đây, Arnold lòng còn sợ hãi nói:
Người của chúng tôi đã mất tích quá nửa trên biển rộng, may mà điện hạ được sóng đưa vào bờ, nếu không tôi sẽ thật sự không thoái thác được tội của mình.
Lời này chẳng phải có ý là bắt người ta nhảy xuống biển sao!?
Phong Quang nhìn sóng biển dạt dào mãnh liệt kia, chợt hết sức đồng ý với lời Hermann nói.
() Đồng hành là oan gia: Cùng làm trong một lĩnh vực thì dễ xảy ra cạnh tranh, ý trong đây l5à cả hai cùng làm kỵ sĩ sẽ muốn so bì.
Tôi là Arnold, cận vệ của hoàng tử.
Người đàn ông ưu nhã hành lễ theo cung cách kỵ sĩ, trên khuôn mặt anh tuấn của anh ta tràn đầy vẻ chân thành, thật sự rất khó khiến người ta hoài nghi.
Arnold nghe Hermann nói xong liền ngây ngẩn cả người, anh ta lại nói:
Vị tiên sinh này, Xuân quốc và Hạ quốc luôn có quan hệ tốt đẹp, hiện giờ hoàng tử Xuân quốc chúng tôi gặp nạn, Hạ quốc lại không muốn ra tay cứu giúp, vậy chẳng phải rất thiếu tình người hay sao?
Nếu thật sự thiếu tình người, ta đã sớm ném các ngươi về biển, chứ không phải cho các ngươi lựa chọn tự mình xuống biển đâu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.