• 6,565

Chương 1691: Cua đổ phù thủy hắc ám (42)



Ta đã bố trí trận pháp, tuyệt đối sẽ không có ai tới quấy rầy chúng ta.
Hermann rốt cuộc cũng kéo miếng vải nhỏ trên người 8cô xuống, tiến vào nơi
suối nguồn
khiến mình vui sướng kia.

Ở trước mặt Hermann, Phong Quang luôn không có quyền p3hản kháng, tuy rằng lần nào thoạt nhìn Hermann cũng có vẻ rất nhân nhượng cô, nhưng lại chỉ có mình cô biết, một khi Hermann9 muốn làm gì, cô cũng chỉ có thể đưa ra một hai câu ý kiến, sau đó vẫn phải tước vũ khí đầu hàng.
Nói vậy không phải6 là cô không thích, mà ngược lại, cô rất thích nhìn dáng vẻ hắn
điên cuồng
vì mình. Bất luận là thân thể hay linh hồn, cô 5đều có được cảm giác cực kỳ thỏa mãn. Phong Quang vốn là một người lười chết đi được, lại thích nước chảy bèo trôi, trong tình huống bình thường, cô là một người không có chủ kiến, bởi cô hết sức lười.
Cho nên, cô chỉ cần quản được chính mình, đồng thời bản thân cũng nguyện ý bị hắn quản. Không thể không nói, có Hermann ở đây, cô cảm giác mình bớt phải nghĩ ngợi không biết bao nhiêu lần.

Wendy.
Quốc vương cũng đi tới, ông ôn hòa đề nghị,
Có lẽ con nên cùng hoàng tử Richard nhảy một điệu.


Phụ thân!
Phong Quang giậm chân.

Không thể.
Hai chữ đơn giản lưu loát này thể hiện rất rõ sự mất kiên nhẫn của cô.
Phong Quang lại nhìn về phía Ariel đang trốn ở góc phòng. Cô vẫn không rõ vì sao sau khi Ariel và Richard gặp gỡ, trên cơ sở cô đã thay đổi cốt truyện ban đầu, mà Richard vẫn còn tiếp tục chạy tới quấn lấy mình.
Trong ánh mắt cô lóe lên ánh sáng động lòng người, vũ hội này là để chúc mừng sinh nhật mười sáu tuổi của cô.
Hermann hôn môi cô, nhẹ nhàng nói:
Ta sẽ thay Giáo hoàng cầu phúc trước mặt nữ thần cho Wendy.

Huống chi, cô còn có nhiều người theo đuổi như vậy, có lẽ chỉ cần không chú ý, bên cạnh cô liền có rất nhiều ong bướm vây quanh.
Phong Quang lúc này mới cười hì hì nhón mũi chân, cũng hôn lên khóe môi hắn một cái,
Hermann, ngủ ngon.

Đây là một lý do hết sức bình thường, chỉ là trên xe ngựa hồi cung, Phong Quang lại lần nữa bị
ăn
sạch sẽ. Phu xe chính là con rối tùy tùng mà Hermann triệu hồi ra, nên hắn hoàn toàn không cần lo lắng người bên ngoài sẽ nghe được âm thanh gì kỳ quái.
Hermann đỡ Phong Quang áo xống chỉnh tề xuống xe ngựa. Chỉ có Phong Quang biết, chân mình là đã nhũn ra bao nhiêu.
Dưới yêu cầu quyết liệt của hoàng hậu, Phong Quang không thể không trang điểm thật đẹp, cho dù khi mặc chiếc váy xinh đẹp này, eo cô đã bị siết chặt đến không thở nổi, cô cũng phải nhịn.
Sau khi cự tuyệt nhiều lời mời khiêu vũ, Richard đi tới đây, phong độ nhẹ nhàng nói:
Công chúa điện hạ xinh đẹp, không biết tôi có thể có may mắn mời em nhảy một điệu hay không?


Chỉ vì nguyên nhân này mà chàng mới tới sao?


Đương nhiên không phải.
Hermann phủ tay lên gò má cô, thấy vẻ mặt cô bất mãn, ánh mắt hắn lại dịu dàng,
Điệu nhảy đầu tiên của Wendy, ta sẽ không để người đàn ông khác đoạt mất.

Nói xong, cô cũng rời khỏi vòng ôm của hắn, nhảy nhót trở về tẩm điện. Trước khi vào cửa, cô lại không nhịn được mà vẫy tay tạm biệt với hắn. Vẻ mặt Hermann không đổi, nhưng có lẽ vì đang chìm trong ánh trăng nên hơi thở trên người hắn nhu hòa hơn không ít. Hắn đứng chăm chú nhìn cô vào phòng.
Sinh nhật mười sáu tuổi của công chúa điện hạ không phải là chuyện nhỏ, nó còn biểu thị cô có thể gả chồng, hơn nữa hiện tại công chúa điện hạ vẫn chưa có vị hôn phu, các quý tộc có tâm tư rốt cuộc cũng có thể bắt đầu hành động sau một thời gian nung nấu ý đồ.
Chỉ là... phải tốn rất nhiều
sức lực
thôi.
Khi sao trời xuất hiện cũng là lúc Hermann đưa Phong Quang về cung. Lý do của hắn rất đơn giản, Eve đi cứu Richard, mà vì hắn lo cho công chúa điện hạ, nên chỉ có thể tự mình đưa công chúa điện hạ hồi cung.
Hermann có quyền đi lại trong cung, hắn có thể đến bất cứ nơi nào, nên hắn đã đưa cô đến tận cửa tẩm điện.
Phong Quang cho thị nữ lui ra, cô ôm eo Hermann,
Mấy ngày nữa chính là vũ hội cung đình, đến lúc đó chàng có đến tham gia không?

Quốc vương vừa thấy dáng vẻ làm nũng của cô liền hết cách. Trước đây ông và hoàng hậu mãi vẫn chưa có con, sau khi cầu nguyện rất lâu ở nhà thờ của Giáo hội mới có thể đón được Phong Quang ra đời. Tất cả cha mẹ đều giống nhau, ít nhiều gì cũng sẽ cưng chiều con cái.

Bỗng nhiên ở cửa có một người đàn ông khoác áo chùng đen bước vào, hắn thoạt nhìn không giống với đám thanh niên quý tộc, nhưng vẻ hờ hững trên mặt lại khiến người ta có cảm giác những gã thanh niên đó mới có thân phận thấp kém hơn.

Đôi mắt Phong Quang tỏa sáng, theo quy củ nâng váy hành lễ,
Giám mục Hermann.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.