• 6,565

Chương 1757: Cua đổ kiếm tiên không nghe thấy âm thanh (52)


Đáng tiếc, kiếm của Tần Lạc Hoàng còn chưa kịp tới gần Nam Kha và Phong Quang thì đã bị kiếm khí vô hình chắn lại.

Sức mạnh của ki8ếm khí kia so với kiếm chiêu của nàng ta căn bản là cao hơn không chỉ một cấp bậc, dĩ nhiên nàng ta không thể nào chống cự nổi. Tay cầm k3iếm của Tần Lạc Hoàng run nhẹ, nàng ta buộc phải lui ra sau vài bước mới đứng vững. Tiếp đó, khóe môi nàng ta dần gợi lên một nụ cười cực9 kỳ châm chọc,
Nam nhân trên thế gian quả nhiên đều là kẻ bạc tình bạc nghĩa. Người cha trên danh nghĩa kia của ta đã vậy, mà ngươi cũng6 thế...

Phong Quang lắc tay Nam Kha,
Huynh làm gì mà phải ra chiêu lấy mạng?


Là nàng ta nói nàng không tốt trước.
Nam Kha nghĩ một chút, vẫn đưa tay ôm lấy eo cô theo ý muốn của mình.
Nam Kha:
Ta...


Huynh câm miệng!
Phong Quang trừng mắt nhìn Nam Kha một cái.
Được rồi, lý do này có chút... Phong Quang không còn gì để nói.

Nam Kha tiên sinh!
Thúy Nhi không nhịn được mà đứng ra,
Sao ngài có thể nói như thế? Nhớ trước đây ngài nhận tiểu thư làm đồ đệ, sau đó lại cầu thân với tiểu thư, những chuyện đó nô tỳ đều chứng kiến! Lúc trước trong tiệc cưới có không biết bao nhiêu khách mời... ngài có biết, cuối cùng tiểu thư đứng một mình trên hôn lễ là chuyện khó chịu đựng đến mức nào hay không? Bây giờ ngài lại... ngài lại vì tiểu yêu tinh này mà quên tiểu thư được sao!?

Phong Quang nghĩ thầm, đại ca à, huynh làm thế trong lúc này thích hợp sao? Nhưng có nói lý với Nam Kha cũng vô ích, nên cô lại nhìn sang phía những người khác, vẻ mặt Tần Lạc Hoàng và Thúy Nhi đều hết sức căm hận, mà Ám Ảnh thân là người ngoài cuộc lại tìm một chỗ ngồi xuống xem kịch hay.
Ba nữ nhân một đài diễn, nơi này chẳng phải có đúng ba nữ nhân sao?

Ngươi nói gì?
Phong Quang thu lại nụ cười. Nữ nhân ấy mà, đối với một số việc luôn hết sức mẫn cảm, đặc biệt là sau kh5i chạm mặt với một nữ nhân khác.
Tuy rằng EQ của Nam Kha thường xuyên
vắng mặt
, nhưng lần này hắn lại rất có cảm giác nguy cơ, cũng rất thông minh mà nói với Phong Quang một câu:
Ta không có quan hệ gì với nàng ta.

Nam Kha... Hắn có chút tủi thân.
Phong Quang lại nhìn về phía nữ nhân bạch y kia,
Ngươi nói rõ ràng cho ta, cái gì mà bạc tình bạc nghĩa?

Phong Quang nghiến răng nghiến lợi ngẩng đầu,
Nam Kha, huynh nói rõ ràng cho ta biết, huynh còn muốn thành thân với nữ nhân khác sao?


Không bao giờ.
Nam Kha rũ mắt nhìn cô, thấy sắc mặt cô giận dữ, liền không khỏi hoảng lên, giọng nói trước nay luôn bình thản của hắn vào giờ phút này rốt cuộc cũng biến đổi,
Văn Tu nói nam nhân thành thân đều vì muốn ở bên nữ nhân mình thích, nhưng khi ta nhìn thấy nàng ta, lại không hề có ý muốn chạm vào chỗ bị sưng của nàng ta chút nào. Điều này cũng chứng tỏ, ta chưa từng thích nàng ta.


Tiểu thư!
Thúy Nhi thốt lên, vội đi tới đỡ Tần Lạc Hoàng.
Nếu không phải có kiếm của Tần Lạc Hoàng chắn bớt lực, xương tỳ bà của nàng ta sớm đã vỡ nát, trở thành một phế nhân. Miệng vết thương đang đau đớn, nhưng Tần Lạc Hoàng lại cười,
Được lắm... hiện giờ ngươi thậm chí còn không niệm tình cũ chút nào.

Mà Tần Lạc Hoàng vẫn nhìn Nam Kha, nói:
Ta vốn tưởng ngươi đã xảy ra chuyện gì, vì dù sao ngươi cũng là Kiếm tiên tiếng tăm lừng lẫy, nếu có kẻ thù tìm đến cửa cũng không phải chuyện lạ, nhưng thám tử của ta lại báo về... Ngươi từng xuất hiện ở một số nơi, lại không có vẻ gặp nguy hiểm gì. Hiện tại xem ra...

Nàng ta nhìn hai bàn tay đang nắm lấy nhau của Phong Quang và Nam Kha, cười châm biếm.

Ồ? Hắn chưa từng nói với ngươi sao?
Dù trong lòng Tần Lạc Hoàng tựa như đang nhỏ máu, trên mặt nàng ta vẫn tươi cười diễm lệ,
Vào hai năm trước, hắn nhận ta làm đồ đệ, dạy ta võ công, còn giúp ta trở thành Môn chủ Danh Đao Môn nữa. Nửa năm trước, hắn còn nói muốn cưới ta, ta đồng ý lời cầu hôn của hắn, mà mới chỉ hai tháng trước thôi, trên hôn lễ của chúng ta, hắn lại chậm chạp không xuất hiện.

Phong Quang ngây ngốc.

Ha?
Phong Quang dựng thẳng mày,
Ngươi nói ai là tiểu yêu tinh?

Tần Lạc Hoàng bỗng cảm thấy sát khí đột nhiên ập tới, nàng ta vội chắn trước mặt Thúy Nhi, muốn chặn lại một chiêu này, nhưng nàng ta đã đánh giá quá cao công lực của mình, kiếm của nàng ta cứ thế mà gãy, kiếm khí kia cũng đâm vào bả vai nàng ta. Nàng ta nghẹn ngào một tiếng, rốt cuộc vẫn không để bản thân kêu ra.

Huynh nói không tính!
Phong Quang trực tiếp bác bỏ.
Phong Quang đã sắp phát điên. Sao cô lại quên cơ chứ, cái tên Nam Kha này mất trí nhớ, vậy nói cách khác, chuyện hắn thích nữ nhân nào khác trước khi mất trí nhớ cũng không phải không có khả năng. Cho dù cô có cốt truyện trong tay, nhưng cái thứ gọi là cốt truyện này, trước nay đều không đáng tin cậy.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.