• 6,566

Chương 1765: Ngoại truyện: nam kha (4)


Đây là một con thỏ có màu lông trắng tuyết không pha chút tạp sắc nào, từ xa nhìn lại giống như một cục bông, đôi mắt đỏ tự8a như đá quý, sạch sẽ đến kỳ cục.

Ngay cả dáng vẻ ăn cà rốt cũng đáng yêu như thế...
Mà thằng nhãi Nam Kha này hình như còn đặc biệt thích ăn cà rốt, cô đột nhiên có một suy đoán,
Này... Nam Kha, chân thân của chàng không phải là...


Suỵt!
Nam Kha đặt ngón trỏ lên giữa môi cô, tiếp theo hắn cúi đầu hôn xuống. Cắn nhẹ mơn trớn môi cô trong chốc lát, hắn dán bên tai cô nói nhỏ,
Chúng ta về phòng, Phong Quang muốn gặp con thỏ kia, đợi lát nữa ta liền cho Phong Quang thấy đủ.

Dáng vẻ cực kỳ cẩn thận của hắn bỗng khiến cô mềm lòng, kỳ thật cô cũng không phải thật sự tức giận, rốt cuộc thì cô và Tu Du cũng không thân, cô vốn chỉ muốn Nam Kha tới dỗ dành mình một chút mà thôi, đây đại khái chính là sự làm kiêu mà mỗi người trong phái nữ đều dễ mắc phải.
Phong Quang dựa đầu vào ngực Nam Kha, giận dữ nói:
Chàng tìm con thỏ kia về cho ta, ta liền không tức giận.


Ôi! Đợi ta đã!
Phong Quang vội vàng đuổi theo, vừa muốn tiến vào rừng trúc liền thình lình đụng phải ngực nam nhân.
Nam nhân nhân tiện kéo cô vào trong lòng, cúi đầu cười hỏi:
Phong Quang đang tìm gì thế?


Con thỏ...

Cô hơi ngẩng đầu, thấy đôi mắt hắn dường như bỗng biến thành màu đỏ, giống hệt đôi mắt đỏ trong suốt của con thỏ ghé vào ngực cô lúc vừa rồi.
Tình yêu thương động 3vật nhỏ của Phong Quang đã hoàn toàn bùng phát. Vốn dĩ cô đang ngồi chỗ này nói chuyện phiếm với lão thôn trưởng, nào biết9 sẽ có một con vật đáng yêu như thế chủ động nhảy vào trong lòng cô. Đối với con thỏ này, cô đúng là vô cùng yêu thích.
Đây vốn là nơi rừng núi, dĩ nhiên có không ít động vật nhỏ, con thỏ này xuất hiện thật sự cũng không lạ lùng gì.
Lão thôn trưởng lại liếc mắt nhìn Phong Quang,
Yêu hậu, người vẫn còn giận Yêu quân sao?


Đừng nhắc đến hắn với ta.
Phong Quang không vui nói:
Nếu không phải ta phát hiện hắn nhốt Tu Du trong thủy lao dưới tầng hầm, chẳng phải hắn còn muốn giam Tu Du thêm tám mười năm nữa hay sao!


Nam Kha...
Cô lại lạnh mặt,
Hiện giờ chúng ta đang giận dỗi, chàng đừng có nói chuyện với ta.


Nhốt Tu Du lại là lỗi của ta, ta xin nhận sai với Phong Quang.
Nam Kha hạ giọng nói bên tai cô:
Phong Quang đừng giận ta nữa, được không nào?

Đương nhiên không phải vì lý do này, mà cô chỉ sợ nếu nam nữ chính chậm chạp không ở bên nhau thì thế giới này sẽ bị ảnh hưởng gì đó. Vất vả lắm cô và Nam Kha mới ở bên nhau được, cô thật sự không muốn vì chuyện của nam nữ chính mà khiến thế giới này trở lại điểm ban đầu.

Đúng là không hiểu nổi những người trẻ tuổi các người.
Lão thôn trưởng lắc đầu, chống quải trượng rời đi.
Phong Quang ngồi một mình dưới tán cây, cô căm giận nói:
Nam Kha kia cả ngày nay vẫn chưa thấy xuất hiện. Chẳng lẽ không biết tới dỗ ta một chút hay sao?

Vừa không chú ý, tay cô ôm con thỏ liền bất giác chặt hơn, con thỏ kia nhảy ra khỏi lòng cô, chạm chân xuống đất liền lập tức chạy.
Lão thôn trưởng hỏi:
Cho nên, yêu hậu thương xót vị hôn phu cũ này à?


Ta thương xót Tu Du chỗ nào chứ!
Phong Quang nhấp môi nói:
Tu Du chính là người có nhân duyên với Lục muội nhà ta, ông nói xem Nam Kha làm vậy chẳng phải là phá hủy nhân duyên của người khác sao?

Phong Quang trầm mặc.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.