Chương 1800: Cua đổ minh chủ võ lâm (36)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 700 chữ
- 2022-02-11 03:45:09
Thích là một chuyện, nhưng từ bỏ lại là một chuyện khác.
Phong Quang sớm đã ngừng khóc, ngoại trừ hốc mắt còn có chút hồng, trên mặt còn có nướ8c mắt chưa khô thì cảm xúc của cô cũng đã hồi phục lại,
Cho dù không có Hoa Nhan, nói không chừng về sau hắn cũng sẽ vì một nữ nhân khác mà tha3y lòng đổi dạ. Hơn nữa, Đại sư huynh trước nay đều chưa từng nói thích ta, cho dù... cho dù huynh ấy đối xử với ta rất tốt, còn tốt hơn ca ca ru9ột. Quả thực ta có cảm thấy huynh ấy cũng thích ta, nhưng trước nay huynh ấy chưa từng tỏ rõ là huynh ấy thích ta bao giờ cả, cho nên, ta chẳng 6qua chỉ là đang tự mình ảo tưởng mà thôi...
Thích Trường An im lặng một lát,
Hạ tiểu thư đã nghĩ thông suốt rồi sao?
Ta cũng5 không biết có phải đã nghĩ thông suốt hay không... chỉ là ta cảm thấy không thú vị.
Phong Quang ném lá rụng trong tay xuống, chiếc lá rụng này vốn là lá xanh trên cành cây, mà hiện tại đã thành lá khô vàng,
Có lẽ ta hẳn nên cảm thấy may mắn vì có Hoa Nhan xuất hiện, nếu không, giả dụ ta cứ như vậy mà thành thân với Đại sư huynh... lại đến lúc đó ta mới biết kỳ thật huynh ấy vẫn luôn coi ta như muội muội, trong khi tình cảm thực sự của huynh ấy lại dành cho người khác, lúc ấy... ta sẽ càng thêm thống khổ.
Vì thế, Hạ tiểu thư cũng không oán Hoa Nhan cô nương?
Ta chán ghét Hoa Nhan, cũng vĩnh viễn chán ghét nàng ta, nhưng nói đến hai chữ oán hận... thì lại chưa đến mức.
Phong Quang nhỏ giọng chậm rãi nói:
Ta sẽ nỗ lực không thích Đại sư huynh, ta cũng sẽ nỗ lực không quan tâm đến bọn họ. Ta sẽ tìm được một... nam nhân ta thích, và người đó cũng thích ta.
Vãn Hiên công tử có dáng vẻ đường đường, chính là một nhân vật xuất chúng, bất luận là nhân phẩm hay dung mạo, cũng đều là nhất đẳng.
Thích Trường An nói như thể đang cảm thấy tiếc thay cô,
Muốn tìm được một lang quân như ý tốt hơn Vãn Hiên công tử cũng không phải là chuyện dễ.
Ta biết Đại sư huynh rất tốt, muốn tìm một nam nhân tốt hơn huynh ấy là rất khó. Chẳng qua cũng không sao cả.
Phong Quang quay đầu lại, rốt cuộc cũng có dũng khí đối mặt với người sau lưng. Đôi mắt đã khóc đến đỏ bừng của cô khẽ cong lên, nở rộ một nụ cười tươi đẹp xán lạn,
Người kia có lẽ không đẹp như Đại sư huynh, cũng có lẽ không tài giỏi như Đại sư huynh, có lẽ... thân phận của hắn cũng không tôn quý, nhưng những điều này cũng chẳng sao. Chuyện trên thế gian đều không nói trước được, biết đâu ta sẽ thích một người như vậy đây? Nếu hắn cũng nguyện ý thích ta, vậy ta sẽ cố hết sức lực để ở bên hắn. Nếu hắn không thích ta...
Lời nói của cô đột nhiên ngừng bặt. Hắn truy hỏi:
Thì tính thế nào?
Nếu hắn có người mình thích, mà người kia cũng thích hắn, vậy ta liền lựa chọn từ bỏ. Nếu hắn chưa thích ai, thì ta sẽ nỗ lực khiến hắn thích ta.
Phong Quang lại cười.
Ánh mặt trời hôm nay không mạnh, nhưng Thích Trường An lại cảm thấy vầng sáng mỏng manh lúc chạng vạng này quả thật có hơi chói mắt.
Phong Quang xoay người đối diện hắn, lại nghiêng đầu nhìn hắn, khóe môi cô cong cong, rõ ràng dấu vết của trận khóc lớn vừa rồi vẫn chưa biến mất trên khuôn mặt, nhưng cô lại có thể cười ngọt ngào đáng yêu như vậy,
Thích minh chủ, ta nghĩ ta còn muốn cảm ơn ngươi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.