Chương 1827: Cua đổ minh chủ võ lâm (63)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 857 chữ
- 2022-02-12 03:29:18
Không thể nào!
Phong Quang nói:
Thích Trường An là Minh chủ Võ lâm, hắn không có lý do gì để giúp hắc đạo làm thế!
Tôn Viễn Sơn v8ẫn đứng phía sau mọi người rốt cuộc cũng hồi phục tinh thần từ sợ hãi, mắt ông ta lóe lên,
Thích Trường An được Minh chủ tiền nhiệm nhận là3m đồ đệ vào mười năm trước, lúc ấy hắn đã là thiếu niên, lại có thể lĩnh ngộ võ công cao thâm trong thời gian ngắn ngủi như vậy, có lẽ... từ9 mười năm trước hắn xuất hiện cũng đã có võ công trong người. Mọi người cũng đừng quên, Giáo chủ Ma giáo Lăng Cửu Sinh biết Súc cốt công, hắ6n muốn ngụy trang chính mình thành thiếu niên cũng không phải việc khó.
Có người muốn tru sát phản đồ lập công không nhịn được đã quay đầu lại nói:
Hạ phủ chủ, ông xem Hạ tiểu thư đã có lòng chết vì đạo nghĩa, chi bằng...
Chi bằng ta liền giết ngươi trước!
Hạ Triều trực tiếp rút kiếm, chém đứt một tay của kẻ nói nhiều kia, người nọ lập tức ôm bả vai máu chảy đầm đìa ngã ra đất kêu rên thảm thiết, lại không ai dám quan tâm đến hắn ta.
Phong Quang nhìn phụ mẫu mình, cha mẹ cô không hề tiến lên vây công Thích Trường An, xem ra họ không có ý định nhúng tay vào. Mà cha mẹ cô bất động, Vãn Hiên cùng Vãn Các cũng không có lý do gì để tham gia chiến đấu.
Phong Quang khẽ cắn môi, rút ra Hàn Tễ Kiếm của mình rồi phi thân nhảy vào vòng chiến,
Các vị tiền bối, ta tới giúp các vị!
Phong Quang đột nhiên gia nhập, không chỉ không giúp được nhóm người này, ngược lại còn khiến bọn họ phải tấn công chậm hơn để khỏi làm cô bị thương, đỡ chọc vợ chồng Hạ Triều nổi giận.
Phong Quang, trở về!
Vương Từ liếc mắt một cái đã nhìn ra được tính toán của Phong Quang, bà hô to, nhưng đã không còn kịp nữa.
Ta làm con tin cho ngươi, sau đó ngươi hãy chạy đi...
Phong Quang vội vã ngẩng đầu dùng khẩu hình nói với hắn một câu, lại hiên ngang lẫm liệt hô lên với đám người đối diện:
Các ngươi không cần quan tâm đến sống chết của ta, mau bắt lấy tên nội gian này!
Ta xem ai dám động thủ!
Hạ Triều hét lớn một tiếng,
Nếu nữ nhi của ta thiếu một cây lông tơ, hôm nay bất cứ ai trong các ngươi cũng đừng hòng ra khỏi Tàng Binh Phủ!
Vãn Hiên nhìn Phong Quang đang sững người, lại nhìn về phía5 Thích Trường An nói:
Thích minh chủ, ngươi có gì để giải thích?
Các ngươi đã nhận định ta là hung thủ, ta có giải thích cũng phí công.
Không, cha, cha đừng lo cho con!
Đối mặt với sinh tử mà Phong Quang không sợ hãi chút nào, chính trực đến mức khiến người nhìn đều không nhịn được mà kính nể,
Vì võ lâm đại nghĩa, nữ nhi đã không còn để tâm đến sinh tử, nếu có thể dùng tính mạng của một mình con để đổi lấy ác tặc bị tru sát, võ lâm từ đây hoà bình, vậy con hy sinh cũng đáng giá!
Ai nói đại tiểu thư Tàng Binh Phủ kiêu ngạo ương ngạnh, không học vấn không nghề nghiệp nào? Đây không phải rất có tinh thần cống hiến hay sao!?
Dĩ nhiên là không ai dám hành động thiếu suy nghĩ.
Sắc mặt Hạ Triều lạnh băng, ánh mắt lạnh lẽo lướt qua tất cả mọi người,
Các ngươi ai dám động thủ, hại nữ nhi của ta, ta liền lấy mạng các ngươi!
Phong Quang đã đến ngay bên cạnh Thích Trường An, cô giả vờ tung một chiêu, Thích Trường An chỉ nhẹ nhàng né kiếm của cô. Kiếm chiêu của cô rõ ràng không có sát khí, nhưng sau đó cô lại làm bộ vướng chân té ngã một cái, thuận thế ngã vào trên người hắn. Cô nhét kiếm của mình vào trong tay Thích Trường An, lại bắt lấy tay cầm kiếm của hắn đặt trên cổ mình.
Thích Trường An hơi khựng lại, còn thừa sức lực mà cười, nhẹ giọng nói:
Phong Quang đang làm gì vậy?
Ác tặc, đền tội đi!
Chưởng môn Nga Mi ra tay đầu tiên, những người khác cũng xông lên ào ào.
Võ công của Thích Trường An không thấp, nhưng hắn lại không muốn đả thương người, chỉ phòng thủ là chính, nhưng người bao vây tấn công hắn nhiều như vậy, hắn lại không muốn giết người, tóm lại cũng có lúc bị tiêu hao hết sức lực.
Vương Từ hết sức bình tĩnh lắc đầu thở dài một tiếng, thầm nghĩ vẫn may con gái bà không giống Hạ Triều, nếu không Phong Quang mà ngu xuẩn như vậy, chắc bà sẽ khóc chết mất.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.