Chương 1828: Cua đổ minh chủ võ lâm (64)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 703 chữ
- 2022-02-12 03:29:18
Thích Trường An, ngươi mau thả nữ nhi của ta ra!
Hạ Triều hiển nhiên nói với giọng đầy tức giận, cái gì mà tri kỷ, cái gì mà bạn tốt, 8trước sự an nguy của con gái ông cũng sẽ chẳng đáng là gì.
Vương Từ đã không còn mong đợi gì với chỉ số thông minh của Hạ Triều3, bà không thể không đứng ra nói thẳng,
Thích minh chủ, chúng ta có thể thả ngươi rời đi, nhưng ngươi cũng phải thả Phong Quang ra nữa9.
Tôn Viễn Sơn không vui nói:
Hạ phu nhân, nói không chừng Thích Trường An có liên quan tới Giáo chủ Ma giáo Lăng Cửu Sinh, n6ếu cứ thả hắn ra như vậy, có phải sẽ...
Khác với Vãn Các, Vãn Hiên không nhìn Thích Trường An mà chỉ nói với Phong Quang:
Tiểu sư muội, vị Thích minh chủ này vẫn là Thích minh chủ muội quen lúc trước hay sao?
Phong Quang ngẩn người, không rõ vì sao Vãn Hiên lại đột nhiên hỏi mình như vậy, cô lén lút nắm chặt tay cầm kiếm của Thích Trường An,
Thích Trường An chính là Thích Trường An, trước hay sau cũng không có gì khác biệt.
Những lời này của Phong Quang khi vào trong tai người ngoài cũng chỉ được hiểu rằng cô đang nói hiện giờ thân phận của Thích Trường An bị lộ tẩy, mà trước đó hiểu biết của cô về Thích Trường An không quá nhiều, cho nên từ trước hắn đã là nội gian, chỉ do cô không biết mà thôi.
Thích Trường An lại ngước mắt, giọng nói hết sức lạnh lùng,
Hạ huynh, chờ ta tới một nơi an toàn, dĩ nhiên sẽ thả Phong Quang trở lại, nếu không...
Hắn không nói hết lời, thân mình đã bay lên, ôm Phong Quang rời khỏi nơi thị phi này.
Có người muốn đuổi theo, nhưng đệ tử Tàng Binh Phủ đã vây quanh tất cả mọi người.
Vương Từ lại nói với Thích Trường An:
Thích minh chủ, ngươi có thể tin tưởng lời ta nói, chỉ cần ngươi thả Phong Quang, nơi này tuyệt không sẽ không ai dám gây khó dễ cho ngươi.
Ta tin Hạ phu nhân, nhưng lại không thể tin những người khác.
Thích Trường An cũng không định buông Phong Quang ra, ngược lại, hắn còn ôm Phong Quang lui về sau một bước.
Vãn Các giận dữ nói:
Thích Trường An, trước đó ngươi đả thương sư đệ ta, bây giờ lại bắt cóc sư muội ta, nếu ngươi còn có lương tâm thì mau thả sư muội!
Nếu Tôn chưởng môn có ý kiến gì, ta nghĩ phu quân ta sẽ không ngại để ngươi vĩnh viễn5 câm miệng.
Giọng điệu của Vương Từ ngữ có vẻ hết sức khách khí, nhưng ý uy hiếp trong đó lại rất rõ ràng.
Tôn Viễn Sơn cảm thấy có một ánh mắt âm trầm lạnh lẽo nhìn về phía mình, ông ta lại theo cảm giác nhìn lại, quả nhiên, đúng là Hạ Triều với sắc mặt tối tăm đang nhìn ông ta. Ánh mắt nhìn ông ta của Hạ Triều giống như đang nhìn một người chết.
Trong lòng Tôn Viễn Sơn chợt lạnh toát, ông ta biết rõ võ công của Hạ Triều mạnh hơn ông ta không ít, huống chi đây là địa bàn của Tàng Binh Phủ, dù Tôn Viễn Sơn có cảm thấy không cam lòng, cũng chỉ có thể nén giận.
Cũng bởi vậy, Thích Trường An trước hay sau đều không có gì khác biệt.
Nhưng Vãn Hiên lại hiểu, ý trong lời Phong Quang nói rốt cuộc là gì.
Vãn Hiên hiểu, Thích Trường An lại càng hiểu, tay hắn đặt trên eo cô không khỏi càng tăng thêm sức lực, chỉ là còn bận tâm đến nhiều người ở đây nên hắn mới kiềm chế ý nghĩ muốn ôm cô vào lòng.
Hạ Triều ngạo nghễ mà đứng, nói từng câu từng chữ rõ ràng:
Nếu ai ngại sống quá lâu, có thể tới báo danh ở chỗ này.
Mọi người đương nhiên chỉ dám giận chứ không dám nói.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.