Chương 1838: Cua đổ minh chủ võ lâm (74)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 977 chữ
- 2022-02-12 03:29:18
Vãn Hiên cũng không trực tiếp trả lời mình có phải Giáo chủ Ma giáo hay không, hắn chỉ nhìn Phong Quang, bình tĩnh nói:
Chỉ một câu đơn giản, tiểu 8sư muội đã tin ta là Giáo chủ Ma giáo sao?
Phong Quang còn chưa đáp lại, Thích Trường An đã kéo cô ra phía sau mình, hắn cong môi cười,
K3hông có lửa làm sao có khói, không có lỗ hổng sao có gió lọt vào. Ta nghĩ, Vãn Các nói như vậy cũng là có nguyên nhân.
Nhị sư đệ nói thế,9 đương nhiên cũng có khả năng để giúp bản thân thoát tội.
Vãn Hiên nói ôn tồn, lời này nghe ra cũng không phải không có lý.
Thích Trường A6n nhìn về phía Vãn Các, lại cười khẽ một tiếng,
Nếu Vãn Các công tử đã tố cáo Vãn Hiên công tử uy hiếp ngươi, không biết ngươi có thể nói kỹ càng 5tỉ mỉ hơn một chút?
Ta...
Vãn Các nhìn Vãn Hiên, thần sắc trở nên kiên nghị, hắn nói từng câu rõ ràng:
Không lâu trước đây, ta gặp được Hoa Nhan cô nương đang hoảng hốt tìm đường tại hậu hoa viên, ngay lúc đó nàng đang chạy trốn khỏi sự truy đuổi. Nàng nói cho ta biết, nàng phát hiện thân phận thật sự của Đại sư huynh. Ngay sau khi nàng nói cho ta biết chuyện này, Đại sư huynh liền đuổi theo, mà điều khiến ta không cách nào tin nổi chính là... võ công của Đại sư huynh lại quỷ quyệt khó lường như vậy, ta không hề có sức đánh trả.
Vãn Hiên hắn... võ công của hắn vậy mà lại lợi hại hơn ngươi?
Hạ Triều đương nhiên có nghi vấn.
Nếu hắn muốn giết Hoa Nhan, vậy thì sớm từ lúc Hoa Nhan bắt gặp hắn hành hung Tam sư huynh, hắn đã giết cả Tam sư huynh và Hoa Nhan rồi.
Phong Quang đứng phía sau Thích Trường An, Vãn Hiên không nhìn thấy vẻ mặt cô, hắn theo thói quen mỉm cười,
Tiểu sư muội rất hiểu ta sao?
Ta không hiểu ngươi, ta chỉ biết ngươi sẽ không giết Hoa Nhan mà thôi. Nếu ta không đoán nhầm, A Cửu mà Hoa Nhan gặp được cũng là ngươi. Có lẽ... có lẽ Đại sư huynh ngươi còn có rất nhiều thân phận mà chúng ta không biết, rốt cuộc thì người đời đều nói, thuật dịch dung của Giáo chủ Ma giáo không ai có thể so được.
Vãn Các nói:
Sư phụ, chúng ta đều bị hắn lừa, chúng ta đều nghĩ rằng hắn chỉ giỏi việc trồng hoa, cho nên võ công thấp kém, nhưng đó chỉ là hắn che giấu quá sâu thôi. Hắn bắt Hoa Nhan, dùng tính mạng của Hoa Nhan uy hiếp ta, để ta thay hắn làm một chuyện... Những việc tiếp theo, mọi người đều đã biết.
Xem ra, trong lòng Vãn Hiên công tử cũng biết, chuyện ve băng có thể cứu Vãn Đình chẳng qua chỉ là một cái bẫy mà thôi.
Đôi mắt Thích Trường An mang ý cười,
Nhưng không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, Vãn Hiên công tử cũng cần bảo đảm tuyệt đối không sơ sẩy, cho nên mới nghĩ biện pháp để Vãn Các công tử thay ngươi xử lý chuyện này.
Nếu kế hoạch thành công, vậy có thể chấm dứt mối họa sau này, nếu không thành công, thì người chết sẽ chỉ là Vãn Các, còn Vãn Hiên vẫn có thể vô tội đứng ngoài cuộc.
Sư phụ, sư nương, tiểu sư muội...
Vãn Các thống khổ nói:
Ta biết ta không nên hại Tam sư đệ, nhưng... Nhưng ta không cách nào trơ mắt nhìn Hoa Nhan cô...
Phong Quang bỗng nhiên lên tiếng,
Nhị sư huynh, huynh sai rồi.
Ta sai rồi...
Vãn Các lẩm bẩm lặp lại một câu này.
A Cửu quả thật là ta.
Ngay thời điểm Vãn Hiên thừa nhận thân phận này, lớp ngụy trang Đại đệ tử Tàng Binh Phủ cũng hoàn toàn bị bóc trần, hắn hiện tại chỉ là Giáo chủ Ma giáo Lăng Cửu Sinh mà thôi.
Vào giờ phút này, ngay cả Hạ Triều cũng không thể không tin, ông nổi giận:
Tả Thủ Đao đã chết, Tiêu đại hiệp rơi vào ảo giác, Vãn Đình trúng độc hôn mê hiện tại... tất cả những điều này đều do ngươi gây ra?
Hạ phủ chủ cần gì phải hỏi câu này?
Khí thế quanh thân Vãn Hiên bỗng nhiên biến đổi, hắn khoanh tay mà đứng, vẻ xuất trần trước đây đã hoàn toàn thay bằng vẻ cuồng ngạo, khóe môi hắn khẽ nhếch lên, hiện vẻ tà mị mà Phong Quang chưa bao giờ thấy được,
Bạch đạo các ngươi vẫn luôn miệng gọi Thánh giáo chúng ta là Ma giáo. Nếu đã là ma, vậy cũng nên không chuyện ác nào không làm mới phải.
Ma giáo trước nay hành sự không từ thủ đoạn.
Thích Trường An khẽ cong môi mỏng,
Các hạ có thể lấy thân phận Vãn Hiên ẩn núp trong Tàng Binh Phủ nhiều năm, tại hạ bội phục.
Vãn Hiên... Không, hiện tại nên gọi hắn là Lăng Cửu Sinh,
Thích minh chủ có thể chứng minh sự trong sạch của mình trong tình hình như thế, đúng là một nước cờ hay.
Lăng giáo chủ cũng có thể yên tâm, ta chỉ thả Hoa Nhan cô nương ra mà thôi, vẫn chưa gây thương tổn gì cho nàng ta cả.
Thích Trường An cười như không cười nói một câu.
Lăng Cửu Sinh khẽ nhếch khóe miệng, lại không có ý cười, những người khác cũng liền không biết thái độ của hắn đối với câu này rốt cuộc ra sao.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.