• 6,566

Chương 1845: Ngoại truyện: thích trường an (3)


Có thể vào Quan Tiên Đảo đều là một đám người biết hàng, không cần lão quản sự nhiều lời, bọn họ dĩ nhiên cũng biết viên bạch ngọc8 dạ minh châu này quý giá đến đâu.

Mắt Tái Phi Phi tỏa sáng, hắn đứng ra nói:
Lão quản sự, có thể cho ta sờ một chút mở 3mang tầm mắt hay không?


Thích minh chủ?
Tái Phi Phi nghi hoặc.

Vấn đề nên có đáp án, rồi sẽ có đáp án.
Khóe môi Thích Trường An khẽ nhếch, hắn cầm một miếng điểm tâm lên, thấp giọng nói:
Đây là điểm tâm Phong Quang thích nhất, đáng tiếc nàng không ở đây...

Lời vừa nói ra, mọi người đều tĩnh lặng.
Người đầu tiên ý thức được điều bất ổn chính là Lăng Cửu Sinh, giữa mày hắn nhíu lại, bởi vì hắn đã nhận ra, trong giờ khắc hắn muốn đứng lên này, sức lực thân thể hắn cũng đang gấp rút cạn kiệt.
Thích Trường An khụ một tiếng.
Ông quản sự nói thêm:
Đương nhiên, tài nghệ đúc cây đao này rất cao siêu.

Tái Phi Phi lẩm bẩm,
Không nghĩ tới Thích đại minh chủ lại quan tâm lưu luyến gia đình như vậy.

Lúc này, ông quản sự đứng giữa đại điện lại giới thiệu một bảo bối khác,
Đây là bút tích của Đảo chủ tiền nhiệm chúng ta, trong những chữ này cất giấu kiếm chiêu mà lão Đảo chủ lưu lại. Cho đến nay, người có thể nhận đúng được kiếm chiêu trong đó cũng chỉ có Đảo chủ đương nhiệm của chúng ta, tức là nhi tử của lão Đảo chủ mà thôi.


Ngươi nói gì?
Hạ Triều rèn ra nhiều binh khí như vậy nên ông chỉ nhớ rõ Thương Tuyết Đao do chính tay mình tạo ra, chứ cũng quên mất đã đem cho ai cây đao này, hiện giờ nhớ tới, ông lại càng kinh hãi,
Khi Tả Thủ Đao chết, đao của hắn cũng bặt tăm, vì sao nó lại ở Quan Tiên Đảo được?


Có lẽ là...
Thích Trường An ưu nhã cắn điểm tâm trong tay, hắn bình thản nói:
Cái chết của Tả Thủ Đao có liên quan tới Quan Tiên Đảo?


Cây đao này sao?
Lão quản sự lại tiến lên trước vài bước, ông nhìn cây đao đặt trên giá,
Đây là đồ vật không đáng giá tiền nhất trong những thứ này.

Sắc mặt Hạ Triều liền đen.
Tay cầm ly của Lăng Cửu Sinh khựng lại, hắn ngước mắt, trong giọng nói bìn5h thản ít nhiều vẫn có chút ngoài ý liệu,
Đảo chủ đã thành thân?


Đảo chủ đã thành thân không lâu trước đây.
Lão quản sự mặt mũi hiền lành nói.

Chữ trong đây mạnh mẽ cứng cáp, lại ẩn chứa kiếm khí khó có thể nắm bắt được.
Tiêu Bạch Thư là người có trình độ, chỉ cần nhìn đã có thể nhận ra trong những chữ kia che giấu điều khác lạ.
Lại có người hỏi:
Thanh đao kia thì sao? Lại là bảo bối gì vậy?


Nhiều năm trước đã từng gặp mặt một lần.
Lăng Cửu Sinh chỉ nói một câu đơn giản, liền không nhiều lời nữa.
Tái Phi Phi lại cân nhắc nói:
Không đúng nha, chẳng phải vẫn nói người Quan Tiên Đảo đều không nhập thế sao? Giáo chủ Ma giáo làm thế nào mà gặp được đảo chủ?


Có lẽ...
Hoa Nhan nói:
Trước kia Lăng Cửu Sinh đã từng tới Quan Tiên Đảo?


Điều này lại càng không thể.
Tái Phi Phi trực tiếp phản bác Hoa Nhan,
Quan Tiên Đảo năm mươi năm mới để người ngoài tiến vào một lần, trừ phi Lăng Cửu Sinh hiện tại trên năm mươi tuổi, nếu không sao hắn có thể vào Quan Tiên Đảo được?


Minh chủ... nơi này... Có độc...
Thẩm công tử vịn tay vào bàn, phản ứng đầu tiên của hắn chính là cố sức nhắc nhở Thích Trường An.
Thích Trường An hết sức bình thản đặt điểm tâm chưa ăn xong trong tay xuống, lại tao nhã dùng khăn lau tay, động tác của hắn hết sức thong dong, nên khiến người nhìn động tác của hắn cũng cảm thấy đây là một loại hưởng thụ.
Tái Phi Phi yêu bảo vật, đây cũng là chuyện mọi người đều biết.

Thật sự xin lỗi, bảo vậ9t này chỉ có thể xem từ xa.
Lão quản sự lịch sự nói:
Viên bạch ngọc dạ minh châu này là lễ vật mà đảo chủ chúng ta muốn tặng ch6o phu nhân đảo chủ, cho nên đặc biệt quý giá.

Sắc mặt Hạ Triều dịu lại một chút.
Ông quản sự tiếp tục nói:
Cây đao này tên là Thương Tuyết Đao, sắc bén vô cùng, cũng chém sắt như chém bùn. Nói cây đao này không đáng giá tiền, chỉ bởi vì chủ nhân của nó... là một người giang hồ có tên Tả Thủ Đao.


Ta... Ta đâu biết là vì sao chứ?
Hoa Nhan cũng tức giận, cô nói:
Nếu ngươi muốn biết, vậy tự mình đi hỏi Lăng Cửu Sinh đi.

Thích Trường An nãy giờ chưa lên tiếng bỗng nhiên cười nói:
Không cần làm điều thừa.

Lăng Cửu Sinh lại rũ mắt,
Theo ta được biết, đảo chủ tính tình lạnh nhạt, cũng không thích tiếp xúc nhiều với người khác, sao lại đột nhiên thành thân?


Gặp được đúng người, cho dù thành thân ngay ngày đầu quen biết, cũng không phải không có khả năng.
Lão quản sự cười ha hả hỏi Lăng Cửu Sinh,
Lăng giáo chủ dường như có quen biết đảo chủ chúng ta?

Trong đại điện, người có công lực không sâu đã mất hết sức lực gục xuống trên bàn, chỉ có đẳng cấp như Lăng Cửu Sinh, Hạ Triều mới còn có thể nỗ lực ngồi vững, nhưng sắc mặt họ cũng đều có chút tái nhợt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.