• 6,565

Chương 219: CUA ĐỔ ĐỘC Y THÁNH QUÂN (43)


Sau khi về đến Đường Môn, Phong Quang có nghĩ đến việc trực tiếp đi tìm Nam Cung Ly, nhưng Nam Cung Ly và Quan Duyệt Duyệt không trở về Đường Môn, chỉ có một mình Thanh Ngọc. Cậu ta nói Quan Duyệt Duyệt và Dịch Vô Thương đã rời khỏi Ba Thục trước rồi. Thực ra mọi người đều có thể đoán ra, Quan Duyệt Duyệt không muốn về Cố Nhân Cốc nên đã đi trước một bước. Phong Quang hết cách, giờ cô chỉ nóng lòng muốn về nhà, muốn xác nhận xem thực hư ra sao. Cũng may có Tiết Nhiễm giúp cô thu xếp mọi thứ, nếu không cô sẽ cứ thế mà đi không về mất. Tiết Nhiễm nhở Đan Nhai sai người đua Thanh Ngọc về Cố Nhân Cốc, còn hắn và Phong Quang sẽ đi Giang Nam. Trước khi đi, Tiết Nhiễm còn dặn dò:
Thanh Ngọc, thuốc của Duyệt Duyệt đặt ở thư phòng ta, khi nó về nhớ đưa thuốc cho nó nhé.

Vâng, sư phụ.
Thanh Ngọc gật đầu, lại nhìn Phong Quang, cuối cùng chẳng nói lời nào mà đi luôn cùng mấy người Đan Nhai phái đến. Nỗi đau mất đi người thân, người ngoài dù cố gắng thế nào cũng không thể thấu hiểu được, chỉ có Thanh Ngọc là rất rõ điều này. Phong Quang đầu óc trống rỗng, nghe Tiết Nhiễm nói vậy, đột nhiên hỏi:
Quan Duyệt Duyệt sao phải uống thuốc vậy?

Duyệt Duyệt từ nhỏ đã mắc phải bệnh tim, mỗi tháng phải uống thuốc một lần.
Phong Quang bỗng nhiên hốt hoảng. Cô đã xem đi xem lại kịch bản mà Hệ thống chỉ đưa cho cô nhưng không hề thấy nhắc đến bị kịch suy tàn của Thiệt Kiếm Lâu, tất nhiên cũng không có đoạn nào nói Quan Duyệt Duyệt mắc bệnh cả. Đúng vậy, bất kể ở thế giới nào, bởi vì đã được sinh ra lần nữa nên Hạ Phong Quang sẽ không phải là Hạ Phong Quang ban đầu. Vì vậy ít nhiều gì cũng sẽ phát sinh ra những thay đổi kịch bản dẫn đến bởi hiệu ứng cánh bướm. Nhưng những thay đổi giống như ảnh hưởng đến nữ chính kiểu này, trước giờ chưa từng có.
Phong Quang, sao vậy?
Tiết Nhiễm quan tâm hỏi khi thấy trán có toát mồ hôi lạnh. Cô lắc đầu:
Ta chỉ là... muốn mau chóng về nhà thôi.

Vậy chúng ta cố gắng thúc ngựa, không đầy mười ngày sẽ về đến nơi.

Ừ...
Phong Quang vốn tưởng rằng nếu như trên đường đi không nghe thấy tiếng xì xào bàn tán Thiệt Kiếm Lâu xảy ra chuyện thì ắt hẳn tin tức về lệnh tàn sát kia là giả, chỉ là Mộc Lưu Niên nghịch ngợm cố ý đùa cô thôi. Nhưng đến khi trước mặt là cổng lớn Thiệt Kiếm Lâu, toàn thân cô bị cảm giác đau thương đến rụng rời xương cốt chiếm lấy. Mùi máu... mùi máu tanh nồng nặc... Tiết Nhiễm đỡ lấy cô, đôi mắt nhuốm màu thương xót:
Phong Quang, nàng không cần đi vào, để ta vào là được rồi.

Không... ta phải vào đó!
Cô gạt tay hắn ra, do dự hồi lâu mới đặt tay lên cánh cửa, chỉ cần đẩy thật nhẹ, cửa đã mở ra. Những vết máu bắn ra nền đất đã khô từ lâu. Thi thể rải rác khắp nơi trên nền nhà đỏ thẫm. Đánh hơi được mùi tanh của máu, lũ ruồi nhặng vo ve bay đến, âm thanh thật khiến người ta bực bội. Nha hoàn của cô, vú nương của cô, trù nương trong phòng bếp... Tất cả đều là người có quen biết. Cô run rẩy bước từng bước vào đại sảnh. Cha cô vẫn dáng vẻ ấy ngồi trên chiếc ghế gỗ, chỉ có điều, ông sẽ không bao giờ dùng thái độ uy nghiêm, than phiền rằng mình đã hết cách với cô như trước được nữa. Phong Quang bất lực ngồi sụp xuống trước Hạ lão gia, nhẹ nhàng chạm lên khuôn mặt ông:
Cha... con về rồi đây... Mặt con đã khỏi rồi, cha không cần lo con không gả được đi nữa rồi... Cha, cha mở mắt ra nhìn con được không...

Phong Quang...
Tiết Nhiễm ôm cô vào lòng. Hắn vốn không khéo ăn nói, trong tình cảnh như thế này, hắn không biết an ủi cô thế nào mới phải, chỉ có thể vòng tay ôm trọn lấy cô, nói với cô rằng dù có thế nào đi chăng nữa, cô vẫn luôn có hắn ở bên cạnh.
Ta không hiểu...
Phong Quang nghẹn ngào, cô nắm chặt lấy áo hắn, nước mắt lã chã rơi:
Vì sao hắn lại giết cả nhà ta... vì sao... vì ta đặc tội với hắn sao?

Không liên quan đến nàng.
Thấy cô rơi lệ, Tiết Nhiễm không khỏi đau lòng. Hắn chỉ thấy tim mình như bị bóp chặt. Hắn lau nước mắt cho cô, dịu dàng nói:
Trước giờ Ma giáo vẫn luôn làm những chuyện như vậy, Thiệt Kiếm Lâu lại là danh môn chính phái, hẳn cũng là cái gai trong mắt Nam Cung Ly.

Không phải... chàng không hiểu...
Không hiểu rằng Dịch Vô Thương chính là Nam Cung Ly, không hiểu rằng Nam Cung Ly vô cùng căm ghét cô:
Là ta lại biết bao nhiêu người... lỗi tại ta...
Cuối cùng, cố gào lên khóc trong vòng tay hắn.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.