Chương 246: CUA ĐỔ NHIẾP CHÍNH VƯƠNG (1)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 916 chữ
- 2022-02-06 08:32:45
Nhiệm vụ thất bại sẽ ra sao? Phong Quang từng nghĩ rằng điểm của mình sẽ trở về con số 0, vì lúc trước mở plug-in, cô đã dùng điểm để đổi lấy khả năng di chuyển trong không gian rồi. Nhưng bây giờ, chỉ có mình cô đứng trong không gian tối tăm, ngay cả âm thanh của Hệ thống, cô cũng không thể nghe thấy nữa!? Không còn là không gian màu trắng xuất hiện sau khi kết thúc nhiệm vụ, giờ đây cô đang đứng trong một mảnh tối tăm, thậm chí cô còn không nhìn thấy tay của mình. Phong Quang thử gọi Hệ thống chủ vài tiếng, nhưng âm thanh của cô như là đá chìm đáy biển, không có hồi âm. Một lúc lâu sau, cô ngồi sụp xuống, ôm lấy cơ thể mình, không nhịn được mà bật khóc. Nếu nói Tiết Nhiễm là người khiến cô cảm thấy tuyệt vọng thì việc không tìm thấy Hệ thống chủ khiến cô càng cảm thấy hoang mang. Lúc tuyệt vọng cô có thể chọn cách cực đoan nhất đó là tự tử, nhưng trước sự hoang mang này, cô lại bất lực chẳng làm được gì cả.
Vì sao khóc?
Hệ thống chủ!
Cô mở mắt, thấy những tia sáng màu trắng từ từ soi sáng không gian tối tăm, trong lòng cô bỗng thấy an tâm, nhưng lại tức giận nói:
Sao giờ mi mới xuất hiện!
Giọng nói vô cảm của Hệ thống chủ truyền lại:
Sao cô khóc?
Ta sợ hãi…
Phong Quang lau nước mắt:
Còn nữa… ta nhớ Tiếu Tiếu rồi.
Tình cảm của cô vẫn chưa bị xóa nên không nhịn được nhớ Tiếu Tiếu. Tiếu Tiếu là con gái cô mang thai chín tháng mười ngày sinh ra, nhưng cô chỉ bên cạnh cô bé có vài tháng.
Nhiệm vụ này đúng ra cô có thể thành công.
Rồi sao? Bắt ta sống cùng kẻ thù giết cha suốt đời à?
Đó là nhiệm vụ.
Nhiệm vụ, nhiệm vụ, mi không biết là người làm nhiệm vụ cũng có tình cảm sao? Trừ khi mi xóa hoàn toàn tình cảm của ta, nếu không ta không thể nào ở bên hắn như không có chuyện gì.
Phong Quang cắn môi nói:
Ta có thể chịu đựng hắn tổn thương ta, nhưng ta không thể nào nhịn hắn tổn thương người thân của mình. Đây là vấn đề nguyên tắc.
Về vấn đề người thân, cô có sự cố chấp không hề thay đổi, dù trong lòng cô cũng hiểu, Hạ Triều chỉ là một nhân vật trong kịch bản và cô chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là được nhưng cô lại không thể vô tình đến thế. Phong Quang nghĩ đến cha ruột của mình, lạ thay cô nhớ không nổi cha mình như thế nào… Đầu cô bỗng đau, cô giơ tay ấn huyệt thái dương, trong mắt hiện ra sự hoang mang. Hệ thống chủ nói:
Điểm tích lũy của ký chủ là 0 điểm.
Câu nói này cắt đứt mạch suy nghĩ của cô nhưng cô không lấy làm lạ, từ lúc quyết định rời bỏ Tiết Nhiễm, cô đã có dự cảm này. Cô không thể không thừa nhận, lúc chết trước mặt Tiết Nhiễm, cô có cảm giác thỏa mãn vì trả thù, chẳng phải hắn luôn khoe khoang đùa cợt mọi người trong lòng bàn tay hay sao, giờ cô lựa chọn cái chết, không theo sự tính toán của hắn, không biết khi chứng kiến sự thật này, hắn sẽ có tâm trạng như thế nào? Nhưng còn Tiếu Tiếu… trong đầu Phong Quang có một tia điện chạy qua, cái tên Tiếu Tiếu này đối với cô mà nói, chỉ là người lạ mà thôi. Hệ thống nói rằng:
Rút chọn kịch bản.
Phong Quang hoang mang một lúc, cô rất nhanh đưa đôi tay quen thuộc ra chọn một quyển sách, tựa sách hiện dần lên: ‘Mỹ nhân tại thượng: hoa đào nở rộ.’ Rất tốt, tựa đề này còn hay hơn
Vương gia bá đạo yêu tôi.
… Nữ chủ Hạ Phong Nhã vốn là tác giả viết truyện đồi trụy hiện đại. Trong một đêm mưa gió sấm sét, cô ta bị sét đánh chết trên đường về nhà, vì thế mà xuyên thành nữ chủ, trở thành Nhị hoàng nữ của Đông Vân Quốc. Bởi vì cô ta không giả tạo nên hấp dẫn được rất nhiều mỹ nam, kế tiếp dẫn theo đám mỹ nam lật đổ Nữ hoàng, cũng chính là chị của cô ta. Hạ Phong Nhã thành công đăng cơ làm Nữ hoàng, cuối cùng cực kỳ hả hê ngồi ngắm ba ngàn mỹ nam hậu cung. Rất hiển nhiên, Phong Quang là vị Nữ hoàng bị em gái lật đổ này, mà người cô cần cua... chính là nam chính, nam phụ một, hai, ba, bốn, năm,… tất cả đều là nam nhân của nữ chủ. Trong đó, dựa trên phân tích các couple, Hệ thống phán đoán nhân vật Nhiếp Chính Vương không thể ở bên nữ chủ, không nhiều đất diễn để có thể làm mục tiêu cưa đổ, không phải nữ chủ không để mắt Nhiếp Chính Vương, mà do Nhiếp Chính Vương vì cứu nữ chủ nên bị chết. Phong Quang rất muốn nói một câu, đàn ông vì nữ chủ nguyện chết, có thể xếp thành hàng dài rồi!