Chương 278: CUA ĐỔ NHIẾP CHÍNH VƯƠNG (33)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 757 chữ
- 2022-02-06 08:32:49
Phong Quang đang nghĩ nên cắn thêm một cái nữa xem Cố Ngôn có phải tên thích bị ngược đãi hay không thì ngoài lều vang lên tiếng hô lo lắng của Tiểu Ngã:
Bệ hạ, công chúa mất tích rồi!
Cô phản ứng bình thản:
Công chúa mất tích thì mất tích thôi.
Dù gì không lâu sau, Phong Nhã cũng được một hoàng tử nước địch – chính là một trong số những nam sủng của cô ta đưa về. Tuy Phong Quang không làm theo kịch bản, sẽ dẫn đến nhiều hiệu ứng hồ điệp nhưng nữ chủ và các nam sủng rồi cũng sẽ gặp nhau, rồi trải qua mối tình yêu đương cuồng nhiệt vào sinh ra tử. Ví dụ như hoàng tử nước địch này tên là Mộ Dung Huân, hắn vì nữ chính mà đen thuốc giải đến. Cho nên, Phong Quang hoàn toàn không lo Phong Nhã xảy ra chuyện. Đợi đã, bên cạnh cô cũng có một nam nhân, biểu hiện của hắn quá điềm tĩnh hình như không bình thường lắm. Phong Quang cau mày lại, nắm tay Cố Ngôn liền khẩn trương nói:
Vương thúc, làm sao đây? Phong Nhã mất tích rồi!
Cố Ngôn:
...
Bệ hạ, diễn xuất của nàng thật không thật tâm. Thật tâm gì chứ, giả tạo là được rồi! Như nhìn ra được ánh mắt đang chê cô diễn xuất vụng về của Cố Ngôn, Phong Quang mặt không đỏ tim không nhanh, không chút ngượng ngùng nói:
Vương thúc, ta nói Phong Nhã mất tích rồi.
Lam tướng quân sẽ phái người đi tìm.
Cố Ngôn mỉm cười.
Vương thúc không sốt ruột?
Bệ hạ là tỷ tỷ ruột của công chúa, đương thần sẽ không thể sốt ruột như Bệ hạ.
Phong Quang nghiêng đầu:
Cố Ngôn, người không thích Phong Nhã sao?
Cố Ngôn chạnh lòng, giọng cứng nhắc hỏi:
Bệ hạ sao lại nghĩ như vậy?
Vì ngươi là nam phụ! Đương nhiên không chỉ vì nguyên nhân này. Phong Quang suy nghĩ một hồi, nói:
Một năm trước, ta thấy người sờ đầu Phong Nhã. Lúc đó ta đứng xa nhưng nghe được người nói với Phong Nhã giữ cho tốt bí mật của hai người.
... Lúc ấy Bệ hạ cũng ở đó?
Ừ.
Cô gật đầu.
Ngoài cái này, Bệ hạ còn thấy gì không?
Yên tâm đi, ta không biết bí mật của hai người là gì, ta chỉ là muốn dùng ké ôn tuyền trong phủ của người, nhưng không ngờ lại nhìn thấy người và Phong Nhã to nhỏ với nhau, nên sau đó ta về cung luôn.
Nghĩ lại lúc đó, cô cảm thán mình nỗ lực biết bao năm, vẫn không sánh bằng vòng hào quang của nữ chính, thật quá đau lòng. Cố Ngôn đau lòng mới đúng, không ngờ mỗi lần Phong Quang kỳ lạ gán ghép hắn với Phong Nhã lại là vì cô lầm tưởng người hắn thích là Phong Nhã. Trời đất có thể chứng giám, hắn đếm đầu ngón tay xem cô đã lớn bao nhiêu, nhiều năm trước, hắn thậm chí cảm thấy mình thích cô bé này là biến thái. Việc này khiến hắn luôn tự vấn lương tâm mình. Được rồi, câu cuối là giả, lương tâm là gì chứ? Cố Ngôn chưa từng có thứ này. Hắn nói:
Bệ hạ nghĩ thần thích công chúa?
Chẳng lẽ không đúng sao? Ta chưa từng thấy người chủ động sờ đầu người khác.
Thần sờ đầu Bệ hạ không nhiều sao?
Hắn nắm cổ tay cô, kéo cô vào lòng, nói nhỏ:
Huống hồ, không chỉ là đầu, toàn thân của Bệ hạ thần đều sờ hết rồi.
Mặt Phong Quang đỏ bừng, tức giận nói:
Vậy bí mật người nói là gì? Một nam một nữ lại có bí mật không cho người ta biết được, chẳng lẽ người muốn nói ta biết Phong Nhã là nam sao?
Người suy nghĩ vớ vẩn gì đó.
Cố Ngôn bỗng buồn lòng, hắn không biết giải thích sao về
bí mật
đó, nhưng Cố Ngôn là ai? Hắn là Khiêm vương, là Nhiếp Chính Vương danh tiếng lẫy lừng, trước giờ hắn chưa từng bị bắt bí:
Bệ hạ muốn biết bí mật đó thật sao?
Người tình nguyện nói ta biết?
Sao lại không thể nói với Bệ hạ?
Khóe môi Cố Ngôn hơi nhếch lên:
Chắc Bệ hạ nhớ tình cảnh lúc đó, công chúa ngồi trên mặt đất.