• 6,565

Chương 286: CUA ĐỔ NHIẾP CHÍNH VƯƠNG (41)


Hai mắt Phong Quang ngân ngấn nước nhìn người đó:
Cố Ngôn, cuối cùng người cũng đến
Cô kéo chăn ra chạy nhanh qua đó, nhưng thật không may, tay cô bị Tiền Tù nắm lại. Sắc mặt Tiền Tù tối sầm lại:
Sao đêm khuya mà Khiêm vương lại tới tẩm cung của Bệ hạ?
Cố Ngôn chỉ liếc mắt nhìn bàn tay của Tiền Tù đang nắm lấy Phong Quang, cũng hỏi:
Tiền thống lĩnh chẳng phải cũng đến đây sao?

Ta là thống lĩnh Ngự Lâm Quân, quản lý an toàn trong hoàng cung. Vì lo lắng cho Bệ hạ nên ta tới tẩm cung bảo vệ Người, có gì không đúng? Còn Khiêm vương, không ở trong Vương phủ đến hoàng cung làm gì?
Cố Ngôn đêm khuya đến tẩm cung Nữ hoàng kỳ lạ lắm sao? Đêm nào, hắn cũng đến đây mà. Đương nhiên, lời này không thể nói trước mặt Phong Quang, ngay khi Cố Ngôn định nói mình đến xem Nữ hoàng Bệ hạ ngủ có đá chăn hay không, bên kia Phong Quang đã to tiếng.
Cố Ngôn đến ngủ với ta, không được sao?
Câu nói này, cô nói rất thẳng thắn. Cố Ngôn cảm thấy vô cùng vui vẻ. Tiền Tù ngơ người:
Hai ngươi đã ngủ chung rồi à?

Đúng vậy, ngươi có ý kiến?
Có Cố Ngôn ở đây, giọng cô cứng hơn rất nhiều, dù cho giờ cô đang trong tình thế bị bắt. Thôi được rồi, cô là Nữ hoàng, vậy lâm hạnh ai cũng rất bình thường. Thông suốt điểm này, Tiền Tù cũng không còn cảm thấy kinh ngạc, nhưng cũng phải châm biếm đôi ba câu, hắn nói với Cố Ngôn:
Không ngờ Khiêm vương giữ thân giữ mình băng thanh ngọc khiết, lại cũng thuần phục dưới váy bệ hạ, điều này thật là khiến người ta cảm thấy bất ngờ.

Ta giữ thân giữ mình trong sạch, nhưng lại rất vui vẻ thuần phục dưới váy Bệ hạ. Tiền thống lĩnh, ngươi cứ nói xem, tình hình trong tẩm cung Bệ hạ hôm nay là ngươi có dụng ý gì?

Ép cung.
Tiền Tù hào sảng nói ra hai chữ, không hề sợ hai người tôn quý nhất của triều đình là Phong Quang và Cố Ngôn. Ông ta nói ngông cuồng:
Khiêm vương biết sao trước khi Bệ hạ ngự giá thân chinh, lại cho Trấn Quốc Công cai quản triều chính không?

Vì muốn mượn thế lực của Trấn Quốc Công, một mẻ tóm gọn thế lực Tiền thống lĩnh đang âm thầm nuôi dưỡng.
Tiền Tù bất ngờ:
Thì ra Khiêm vương biết ta âm thầm nuôi thế lực, chẳng lẽ cho Trấn Quốc Công cai quả triều chính là ý của Khiêm vương?

Cũng không phải.
Cố Ngôn nói:
Bệ hạ ra quyết định và không thương lượng với ta, nhưng suy nghĩ của Bệ hạ rất dễ đoán, khiến Trấn Quốc Công và Tiền thống lĩnh hai hổ cắn nhau, đây đúng là một cách hay.
Phong Quang im lặng không lên tiếng, cô tưởng suy nghĩ của mình không ai biết, nhưng lại được Cố Ngôn nói ra hết. Tuy đây là đạo cai trị của cô, thủ đoạn cai quản triều thần đều do Cố Ngôn dạy, nhưng hắn lại dễ dàng đoán ra suy nghĩ của cô khiến cô cảm thấy rất hụt hẫng. Tuy Trấn Quốc Công Lam Càn từ chiến trường lui về triều, nhưng trong tay lão ta vẫn nắm mười ngàn đại quân. Lão ta rất trung thành với Đông Vân Quốc, nhưng điều này không có nghĩa là lão ta trung thành với Nữ hoàng. Chính vì yêu đất nước, nên lão ta không muốn để Nữ hoàng bất tài này hủy hoại cả giang sơn. Quân đội của Trấn Quốc Công nắm giữ, lại cộng thêm quân quyền trong tay Lam Thính Dung chính là một nỗi lo lớn với ngai vàng của Phong Quang. Phong Quang không cần Lam Càn lập tức chém Tiền Tù, cô chỉ cần Lam Càn phát hiện ông ta có dã tâm là được.
Hai con hổ này đấu với nhau, sẽ có một bên trọng thương, quả nhiên đúng là Bệ hạ nghĩ ra.
Tiền Tù lại nhìn Phong Quang:
Bệ hạ, thần đúng là xem thường người rồi.
Mặt Phong Quang vô cảm:
Bình thường thôi, đừng sùng bái ta quá.
Tiền Tù mặc kệ lời của cô:
Rất tiếc Bệ hạ không ngờ là Trấn Quốc Công lại hợp tác với ta chứ.

Hắn hợp tác với ngươi?
Phong Quang thấy lạ. Theo cô biết, tuy Lam Càn là là già bảo thủ, thuộc phe ngoan cố, nhưng tuyệt không khoan dung loạn thần tặc tử. Giống như dù lão ta không thích cô ngồi ngôi Hoàng đế, cũng chỉ đề bạt Hạ Phong Nhã lên ngôi, vì Phong Nhã họ Hạ, chỉ có người hoàng thất mới có thể danh ngôn chính thuận ngồi ngôi Hoàng đế.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.