Chương 354: Cua đổ hồn ma mất trí nhớ (52)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 837 chữ
- 2022-02-06 08:32:58
Một cô gái không mang giày đi bộ trên đường giữa trưa hè, gương mặt cô vô cùng xinh đẹp, chỉ là sắc mặt có chút nhợt nhạt không sức sống. Bàn chân cô bước từng bước, từng bước trên mặt đường bị mặt trời chiếu đến nóng rát, nhưng dường như cô lại không hề cảm thấy gì. Có không ít người đi đường nhận ra cô chính là đại minh tinh Hạ Phong Quang, nhưng Hạ Phong Quang cao cao tại thượng luôn luôn xinh đẹp sang trọng đó sao có thể xuất hiện trên đường như một người có bệnh thế kia?
Mọi người đều không dám chắc, thế nên cũng chẳng ai dám đến bắt chuyện.
Đây chính là tâm lý chung của mọi người, khi những thứ bình thường không dám nghĩ đến xuất hiện ngay trước mắt, luôn sẽ cảm thấy không thể tin nổi.
Phong Quang hoàn toàn không để tâm đến những ánh mắt đó, cho dù trong đầu cô đã tưởng tượng ra một trận bão táp cực lớn nhưng trên gương mặt điềm tĩnh vẫn không nhìn ra bất kỳ biểu cảm gì.
Ký chủ, cô phải hoàn thành nhiệm vụ.
Ồ, vậy sao? Tìm gã đàn ông muốn giết ta để hoàn thành nhiệm vụ, sau đó mỗi ngày sống trong nỗi sợ hãi của cái chết sao?
Đây là nhiệm vụ.
Ta nhớ rất lâu trước đây... Ở nhiệm vụ công lược Tiết Nhiễm, ngươi cũng từng nhắc nhở ta như vậy. Đây là nhiệm vụ, thế nên ta phải từ bỏ nguyên tắc của mình để ở bên hắn thì ngươi mới hài lòng, phải không? Nếu ngươi không lựa chọn xóa tình cảm của ta, vậy là một người với tình cảm bình thường, sao có thể sống cùng với người đã từng muốn giết mình chứ?
Ký chủ...
Hệ thống chủ.
Cô ngắt lời nó:
Có lúc ta từng nghi ngờ, sao đối với vấn đề điểm tích lũy, ngươi có vẻ còn nôn nóng hơn cả ta vậy?
Mãi một lúc sau, Hệ thống chủ đáp:
Vì tôi tồn tại chính là vì chuyện này.
Tốt lắm, vậy ngươi có thể nói cho ta biết, khung cảnh lúc đó xuất hiện trong đầu ta rốt cuộc là sao không?
Đến giờ cô vẫn canh cánh trong lòng về cảnh tượng mà cô nhìn thấy trước khi mất đi ý thức.
Hệ thống chủ nói không nhanh không chậm:
Đó là chuyện của ký chủ xảy ra ở thế giới thứ ba.
Tại sao ta lại chẳng có chút ký ức gì về chuyện đó? Mục tiêu công lược có thể ép ta đến bước tự cắt cổ tay mình tự sát, sao ta có thể không nhớ gì về hắn chứ?
Ví dụ như Tiết Nhiễm, đến giờ cô vẫn nhớ rất rõ người này.
Vì thế giới đó đã sụp đổ nên ký ức của ký chủ cũng bị xóa sạch.
Cô không nói gì, chỉ trầm mặc đến kỳ quái.
Ký chủ?
Ngươi nôn nóng làm gì chứ?
Cô cười lạnh:
Có phải ngươi đang có chuyện gì giấu ta không?
Hệ thống chủ im lặng một lúc lâu, rồi mới nói:
Ký chủ vì Ôn Quỳnh mà bây giờ đã bắt đầu đa nghi như Tào Tháo rồi.
Cô phản bác:
Ngươi nói bậy.
Tâm trạng ký chủ bây giờ rất khác thường.
Là do ngươi vốn không nói cho ta biết, Ôn Quỳnh chính là người đàn ông muốn giết ta. Ngoài cái tên, những thông tin về anh ta, ngay từ ban đầu ngươi đã không nói gì với ta, cũng vì muốn ta không biết gì mà hoàn thành nhiệm vụ. Ngươi đúng là giỏi tính toán thật đấy.
Đây là vì nhiệm vụ.
Vậy được, bây giờ ta tuyên bố nhiệm vụ này thất bại.
Dù sao nhiệm vụ này cũng chỉ có ba điểm, không có thì không có vậy,
Dù sao đợi sau khi bị Ôn Quỳnh chơi đến chết rồi mới tuyên bố thất bại thì lúc đó đã mất mạng. Vậy bây giờ cứ tuyên bố nhiệm vụ thất bại, ngươi và ta đều nhẹ nhàng hơn nhiều.
Nói trắng ra, cô đã xác định tâm lý lành làm gáo vỡ làm muôi, chẳng có gì phải sợ. Huống hồ, cô có trực giác, Hệ thống sẽ không để cô chết, bằng không nó nhiều lúc đã không giúp cô thoát khỏi hiểm cảnh.
Điều bất ngờ là, Hệ thống lại không nói không cho phép ký chủ tuyên bố nhiệm vụ thất bại, nó dường như đã thỏa hiệp:
Ký chủ chắc chắn muốn tuyên bố nhiệm vụ thất bại sao? Một khi nhiệm vụ thất bại, thế giới này sẽ trở về kịch bản vốn có, linh hồn Ôn Quỳnh sẽ không thể trở lại cơ thể, hắn sẽ chết.
... Mạng của anh ta, bản thân anh ta còn không quan tâm thì liên quan gì đến ta?
Theo yêu cầu của ký chủ, chọn nhiệm vụ thất bại, sau năm giây đếm ngược sẽ rời khỏi thế giới này, năm, bốn, ba, hai...