Chương 429: Cua đổ lão xử nam bảy trăm năm trước (67)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 773 chữ
- 2022-02-07 11:15:13
Đứng ở Quỷ giới tối tăm hoang vu, Phong Quang dắt tay Tiếu Tiếu, vẻ mặt sợ run.
Không phải là phong cảnh tiêu điều nơi này dọa cô, mà bởi vì, nơi này hình thù kỳ quái, các ma quỷ diện mạo kinh khủng đều ngoan ngoãn vâng lời Tiếu Tiếu, thái độ lấy lòng.
Thử hỏi, nếu như mọi người nhìn thấy một con quái vật to lớn thô tục không có nửa thân dưới chỉ có nửa người trên cầm một cái kích ba răng, dùng cái khuôn mặt đã rụng mất nửa da mặt cười vô cùng
hiền lành
, mọi người có cảm thấy hắn ta thật sự là một con quỷ... tốt không?
Phong Quang không cảm thấy thế, nhưng Tiếu Tiếu lại cảm thấy thế, nó còn rất hưng phấn giới thiệu với cái kẻ không phải loài người đó:
Thúc thúc quỷ, đây chính là mẹ cháu, cháu tốn bao nhiêu công mới tìm được mẹ đấy!
Chào đại tẩu!
Quỷ tướng giữ cửa lập tức
đứng
thẳng tắp, rất cung kính nói:
Đã sớm nghe nói về đại tẩu, quả nhiên là nghe tiếng không bằng gặp mặt, xinh đẹp tuyệt trần!
Cái kiểu nịnh nọt này, ở Quỷ giới mà nói chắc là rất có trình độ nhỉ...?
Phong Quang lễ phép mỉm cười:
Chào huynh.
Mẹ, con dẫn mẹ đi gặp cha.
Tiếu Tiếu kéo tay Phong Quang, đối với việc giành công trước mặt phụ thân vì tìm được mẫu thân, nó đã không thể đợi được nữa rồi.
Đợi cách xa quỷ môn rồi, Phong Quang cúi đầu nhìn Tiếu Tiếu:
Tại sao con lại gọi con quỷ giữ cửa kia... là thúc thúc quỷ thế?
Bởi vì thúc ấy rất đẹp trai.
Tiếu Tiếu ngây thơ trả lời.
Tiếu Tiếu cảm thấy... hắn rất đẹp trai à?
Đúng ạ.
Phong Quang dừng lại một chút:
Vậy con cảm thấy sư phụ của con thế nào?
Không đẹp.
Tiếu Tiếu lắc đầu:
Sư phụ quá không giống nam nhân rồi, con cảm thấy các thúc thúc ở đây đều có thể vượt qua sư phụ.
Vậy Tiếu Tiếu cảm thấy mẹ và cha con thế nào?
Đẹp ạ!
Lần này nó gật đầu rất nhanh:
Mặc dù cha và mẹ, còn có con, đối với các thúc thúc quỷ và các dì quỷ mà nói đều rất kỳ quái, nhưng con vẫn cảm thấy cha và mẹ là người đẹp nhất trên thế giới.
Đứa bé này... có lẽ là ở Quỷ giới quá lâu, ngay cả khiếu thẩm mỹ cũng xảy ra vấn đề rồi, nhưng lý luận cha mẹ mình là đẹp nhất kia, vẫn khiến cho lòng Phong Quang thoải mái hơn một chút.
Đi ở trên đường hoang vu mà u ám, hai bên đường đều có tửu lầu, nhà cửa đổ nát, Phong Quang vốn còn lo lắng mình mất đi tu vi sẽ bị ma quỷ tấn công. Nhưng ngoài dự đoán là, cho dù là ai thấy Tiếu Tiếu, cho dù có thèm nhỏ dãi với linh hồn tốt đẹp của nó, đều sẽ đè nén dục vọng muốn chiếm đoạt của mình xuống, con nào cũng quy củ đứng ngay ngắn, còn cố gắng hết mức cười dễ coi gọi một tiếng chào đại tẩu.
Phong Quang nhẹ giọng hỏi:
Những người này đều rất sợ Tiếu Tiếu à?
Họ không phải sợ đâu, bọn họ là vì tôn kính cha, cho nên mới thích Tiếu Tiếu.
Tiếu Tiếu ngẩng đầu cười ngọt ngào:
Tiếu Tiếu là con gái của mẹ, các thúc thúc quỷ và các dì quỷ nhất định cũng rất tôn kính mẹ.
Tiếu Tiếu... con chắc chắn đó là tôn kính mà không phải là sợ hả?
Phong Quang cố nhịn không oán trách. Cô tốt xấu gì cũng là đại sư tỷ của Huyền Môn, vẫn có hiểu biết đối với thứ không phải loài người như quỷ quái. Thứ giống như quỷ, nhất là cấp bậc thấp kém, bình thường bọn chúng không có lý trí, chỉ biết làm việc theo bản năng, gặp phải linh hồn vui tươi sẽ sinh ra dục vọng muốn chiếm đoạt.
Đoạn đường này, mặc dù tất cả các quỷ hồn đều rất hoà nhã chào hỏi Tiếu Tiếu, nhưng Phong Quang cũng nhìn thấy bọn chúng giấu đi cái tay đang siết chặt thành quyền, dường như đang kiềm chế cái gì đó. Cô đoán là bọn chúng đang kiềm chế suy nghĩ muốn nuốt cô và Tiếu Tiếu vào bụng.
Là cái gì có thể đè nén bản năng của một con quỷ, là tình yêu sao?
Phong Quang không tin, trừ tình yêu, còn có... sự sợ hãi chôn giấu trong lòng.