• 6,565

Chương 460: Cua đổ anh chàng muốn huỷ diệt thế giới (26)


Quý Miên thấy Lý Bách không đoán, mất hứng thu lại nụ cười. Hắn dứt khoát mở chiếc hộp ra, bên trong là mấy con chuột màu trắng, chỉ là những con chuột này lớn hơn chuột bình thường một chút. Hắn đặt cái hộp xuống, mấy con chuột bên trong đều chạy ra, vây xung quanh Lý Bách.

Quý Miên rất kiên nhẫn giải thích:
Những con chuột này, sẽ men theo mùi pheromone, tìm ra nơi có pheromone tồn tại, cho nên, bọn chúng sẽ rất thích ở bên cạnh anh Lý.


Lý Bách cảm nhận được những con chuột kia bò lên trên người mình, tuy hắn ta sợ hãi nhưng không thể cử động.


Anh Lý yên tâm, bây giờ bọn chúng vẫn chưa đói, cho nên sẽ không cắn người.


Vậy đói thì sao?


Nếu như đói, đại khái sẽ bắt đầu cắn từ tay anh Lý trước.
Quý Miên dùng ánh mắt thương hại nói:
Đến lúc đó, có lẽ anh Lý cũng không có sức để kêu lên rồi.



Cầu xin anh... tha cho tôi...
Giọng Lý Bách nhỏ xíu như muỗi, hắn cầu xin:
Tôi biết lỗi rồi... Tôi đi xin lỗi Hạ Phong Quang…



Xin lỗi?
Quý Miên hỏi một câu, giống như còn thật sự suy nghĩ một lúc, nhưng rất nhanh, hắn lại cười nói:
Anh cho là anh có tư cách gặp Phong Quang à? Đúng rồi, suýt nữa quên mất…


Quý Miên nhặt ống tiêm trên đất lên, Lý Bách run rẩy hỏi:
Anh muốn... anh muốn làm gì?



Anh Lý không cần sợ, tôi học y, cho nên tôi biết nên làm như thế nào... mới có thể khiến cho bệnh nhân càng đau đớn hơn.
Hắn giơ tay lên rồi hạ xuống, trực tiếp cắm đầu kim tiêm vào trong con ngươi bên phải của Lý Bách.

Máu tươi trào ra ngoài, toàn thân Lý Bách run rẩy, phát ra tiếng gào thảm thiết, đây cũng là âm thanh lớn nhất hắn có thể phát ra được.

Đau đớn vẫn chưa kết thúc, bởi vì Quý Miên lại cười vui vẻ, hắn đổi hướng đầu kim nhuốm máu, hạ xuống mắt trái Lý Bách:
Tôi thấy hình như anh Lý rất sợ khi nhìn thấy chuột, cho nên tôi nghĩ, có lẽ anh Lý không nhìn thấy, tâm tình sẽ khá hơn một chút. Anh Lý, anh cảm thấy thế nào?


Dĩ nhiên là Lý Bách không có cách nào trả lời hắn rồi. Lý Bách kịch liệt thở gấp, cảm thấy mình sắp đau đến chết rồi, nhưng trên thực tế, người đàn ông trước mặt hắn ta sẽ không để cho hắn ta chết dễ dàng như vậy.


Anh Lý, tôi đã đồng ý với Phong Quang sẽ chỉ rời đi một ngày, tôi còn phải lên chuyến bay trở về thành phố A, cũng không trò chuyện nhiều thêm với anh được. Nhưng mà có lẽ, có nhiều thứ đáng yêu như vậy làm bạn với anh, anh cũng sẽ không cô đơn hiu quạnh, xin thứ cho tôi cáo từ trước.
Quý Miên ném ống tiêm vào trong hộp. Hắn lại đội mũ bóng chày, cầm cái hộp lên, dáng vẻ y như mới lúc tới. Đi đến cửa, hắn quay đầu nhìn người dính máu me nằm trên đất, trên người hắn ta là sáu, bảy con chuột đang chuyển động.

Nghe thấy tiếng bước chân dừng lại, Lý Bách phát ra sự cầu xin cuối cùng,
Không... cầu xin anh tha cho tôi... Tôi biết lỗi rồi... Tôi còn trẻ...



Còn trẻ? Đúng thế, Phong Quang của tôi cũng còn rất nhỏ.
Nụ cười ở khóe miệng Quý Miên lạnh như băng. Rất lâu trước đây, hắn nghĩ có nên làm cho cô nhóc ngốc nghếch kia xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, bớt cho cô mỗi lần đến trước mặt hắn đều khiến cho hắn sinh ra loại cảm giác tội ác khó có thể dùng lời diễn tả được hay không, nhưng không có lần nào hắn nỡ ra tay.

Dựa vào cái gì? Tên Lý Bách này lại có tư cách động vào cô?

Quý Miên phát ra tiếng thở dài ai oán, diễn xuất không thật tâm nghe cực kỳ giả dối:
Anh Lý, tôi quên mất không nói. Lượng thức ăn của những con chuột này rất lớn, khoảng ba bốn phút nữa, bọn chúng sẽ đói. Đến lúc đó, mong anh Lý chiêu đãi bọn chúng thật tốt.


Hãy hưởng thụ thật tốt, hưởng thụ sự đau đớn bị chuột từ từ cắn nuốt.

Người đàn ông thân hình hoàn mỹ để lại một nụ cười, hắn đi ra ngoài, cũng tiện tay đóng cửa phòng lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.