Chương 471: Cua đổ anh chàng muốn hủy diệt thế giới (37)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 737 chữ
- 2022-02-07 11:15:19
Quý Miên không đưa Phong Quang trở về Hạ gia, mà đưa cô đến chung cư mình mua. Chung cư hắn mua cách trường học của Phong Quang không xa, cho dù đi bộ, cũng chỉ khoảng hơn mười phút.
Phong Quang đi một vòng trong chung cư lớn, cô rất nhạy bén phát giác ra, cốc trên bồn rửa mặt, kem đánh răng, bàn chải đánh răng, còn có khăn lông... tất cả đồ dùng hàng ngày đều có hai phần, mà một phần là kiểu nữ, lại đều là màu hồng, cô ngơ ngác hỏi:
Anh... những thứ này... anh là nói, muốn ở chung với em à?
Nếu như Phong Quang muốn hiểu như vậy, cũng không tệ.
Quý Miên vốn nghĩ khả năng lớn nhất chỉ là để cho Phong Quang ở nơi này của hắn, nhưng nếu cô đã có suy nghĩ ở chung, vậy hắn có lý do gì mà phản đối chứ?
Nhưng mà ba...
Ba sẽ không phản đối chúng ta ở cùng nhau đâu.
Thật không?
Thật.
Quý Miên cảm thấy bộ dạng nghi ngờ đáng yêu của cô rất hợp với tâm ý của hắn. Hắn khẽ cong khóe mắt, hôn lên má cô:
Ba đã không có lý do có thể phản đối chúng ta nữa rồi.
Từ khi hắn chỉ mất hai năm đã hoàn thành nhiệm vụ, Hạ Triều đã định trước chỉ có thể để Phong Quang thuộc quyền sở hữu của Quý Miên mà thôi.
Phong Quang không hỏi tại sao ba cô sẽ không ngăn cản bọn họ bên nhau. Bởi vì nếu Quý Miên muốn nói vậy thì không đợi cô hỏi, hắn sẽ đích thân mở miệng nói cho cô biết. Có lẽ, đó là một giao hẹn giữa hai người bọn họ, mà bọn họ đều cảm thấy, không cần thiết để cho cô biết.
Cho nên giờ phút này cô chỉ suy nghĩ một vấn đề:
Nếu ở chung, em phải chuẩn bị những gì?
Không cần chuẩn bị gì cả, Phong Quang vào ở là được rồi.
Quý Miên thấy cô không hề bài xích chuyện ở chung, ngược lại còn rất tích cực chuẩn bị, hắn ôm cô ngồi ở trên sô pha, trong lòng là thân thể mềm mại của cô, trong tim cũng toàn là cô. Hắn cảm thấy vui mừng, cô gái tốt nhất trên thế giới đã thuộc về hắn.
Phong Quang nói:
Bắt đầu từ hôm nay, em có thể ở chung cư của anh sao?
Không phải chung cư của anh mà là chung cư của Phong Quang.
Hả?
Căn phòng này là đứng tên Phong Quang.
Quý Miên ôn tồn giải thích:
Anh nghe nói lúc phụ nữ đang cáu kỉnh, đều sẽ thích về nhà mẹ đẻ. Nhưng ở Hạ gia có ba Phong Quang, nếu như Phong Quang trở lại Hạ gia, anh nghĩ anh phải tốn rất nhiều tinh lực mới có thể dỗ được Phong Quang về. Cho nên, nếu như Phong Quang thật sự có lúc cáu kỉnh, không muốn nhìn thấy anh, không cần trở về Hạ gia, Phong Quang có thể trực tiếp dùng thân phận chủ nhà đuổi anh ra ngoài.
Anh... anh nghĩ nhiều qua rồi.
Bất ngờ là cô ngoài cảm động vẫn có thể oán trách:
Em sẽ không làm hành động tàn nhẫn đuổi anh ra ngoài như vậy đâu.
Anh biết Phong Quang là người tốt bụng nhất, cho nên anh mới muốn lợi dụng sự lương thiện của Phong Quang, để bảo đảm ngộ nhỡ một ngày Phong Quang giận anh xong, sẽ nghĩ đến sự tốt đẹp của anh mà không giận anh nữa.
Trong mắt Quý Miên lộ ra sự đau buồn nói:
Phong Quang, anh chỉ mua một căn nhà này thôi, nếu như em thật sự đuổi anh ra ngoài, vậy anh cũng chỉ có thể ngủ nơi đầu đường thôi.
Còn lâu em mới tin. Anh có tiền, có thể mua thêm một căn nhà nữa.
Tiền anh kiếm được đều đổ vào tài khoản của em rồi.
Cô cho là mình nghe nhầm rồi:
Anh, anh đang nói đùa à?
Hai năm qua, tiền anh kiếm được đều đổ vào tài khoản của em.
Quý Miên giơ một tấm thẻ màu đen ra:
Phong Quang, đây là tiền tiêu vặt của em.
Tiền tiêu vặt là một tấm thẻ màu đen giá trị hàng chục triệu tệ???
Phong Quang đột nhiên che quai hàm, ủy khuất nói:
Em đau răng.