Chương 472: Cua đổ anh chàng muốn hủy diệt thế giới (38)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 1018 chữ
- 2022-02-07 11:15:19
Là ăn nhiều kẹo à.
Tay Quý Miên phủ lên bàn tay đang che quai hàm của cô:
Lúc anh không có ở đây, có phải em lại lén ăn kẹo rồi không?
Phong Quang chột dạ, không dám trả lời.
Hắn hôn lên môi cô, triền miên một lúc lâu, mới dán lên môi cô thấp giọng hỏi:
Vẫn đau lắm à?
Cô đỏ mặt lắc lắc đầu, đầu óc choáng váng muốn nổi bong bóng, càng không quan tâm được còn đau răng hay không nữa.
Hình như Quý Miên rất tiếc nuối nói:
Xem ra kem ly anh chuẩn bị cho Phong Quang, còn có những đồ ăn vặt ngọt kia nữa, Phong Quang đều không thể ăn rồi.
Anh...
Cô hé miệng, trong mắt dường như có ánh sao sáng lấp lánh, rất đáng thương.
Quý Miên lập tức không đành lòng trêu cô nữa:
Vì tốt cho Phong Quang, em không thể ăn quá nhiều đồ ngọt. Tuy nhiên, anh đã chuẩn bị rất nhiều trái cây cho Phong Quang rồi.
Chắc chắn sẽ không có ai dám nghĩ, phòng thí nghiệm năm đó Quý Miên dùng để nghiên cứu một số thứ xấu xa, cuối cùng lại thành nơi hắn gây trồng trái cây.
Những đàn em kia nhìn dâu tây dùng dụng cụ thí nghiệm đắt tiền trồng ra, nhất thời đều không nói nổi. Bọn họ không ngờ rằng, ban đầu lựa chọn đi theo Quý Miên giống như vị thần tín ngưỡng kia, cuối cùng thành... người trồng cây ăn quả mặc áo blouse trắng, cầm ống nghiệm.
Không sai, chính là người trồng cây ăn quả.
Phong Quang không biết những uẩn khúc trong đó, cô chỉ biết rằng vẫn có thứ mình có thể ăn là cảm thấy vô cùng vui vẻ rồi:
Anh là tốt nhất!
Cũng chỉ có lúc này em mới nói anh tốt.
Quý Miên ngứa ngáy trong lòng, thật sự không dằn lòng được lại hôn lên bên tai cô một cái.
Nhưng Phong Quang nắm lấy ngón tay phải của hắn hỏi:
Anh, anh đã nói chuyện anh trở về cho Tiểu Du chưa?
Còn ba cô, chắc chắn đã biết Quý Miên trở về rồi.
Qua một khoảng thời gian nữa hãy nói cho em ấy. Dù sao bây giờ, có lẽ em ấy cũng không phân tâm được đâu.
Đúng thế... em ấy có bạn trai rồi.
Phong Quang áy náy nói với hắn:
Anh, em xin lỗi, em không biết bạn trai của em ấy là ai, em chăm sóc em ấy không đạt tiêu chuẩn.
Chuyện này không liên quan đến em. Tiểu Du đã lớn rồi, không cần Phong Quang chăm sóc nữa.
Huống hồ, không để cho cô biết gã đàn ông kia là ai cũng tốt. Người đó chính là Phù Nghiêu, tiểu thiếu gia của Phù gia. Hạ Triều đã từng có suy nghĩ để cho Phong Quang và Phù Nghiêu ở bên nhau, cho dù Phong Quang không có chút tình cảm nào đối với Phù Nghiêu. Nhưng chỉ cần nghĩ đến cái tương lai nếu đi theo hướng đó, nếu Phong Quang thật sự gả cho Phù Nghiêu, vậy Quý Miên sẽ không khống chế được dục vọng muốn giết người. Tốt nhất là sau khi mọi người chết hết đi, trên đời này chỉ còn lại hắn và Phong Quang.
Mỗi một người đều có một mặt tối mà mặt tối của Quý Miên, đặc biệt rõ ràng.
Lúc này, ti vi đang bật phát ra một tin tức, MC xinh đẹp nói:
Hôm nay ở gần trường trung học của thành phố A xảy ra một vụ án mạng. Người chết là một học sinh cấp ba. Qua điều tra, quan hệ thường ngày của người chết rất hỗn loạn, cảnh sát bước đầu cho rằng là báo thù...
Anh!
Phong Quang không có hứng thú nghe tiếp nữa, cô nắm chặt tay hắn, lo lắng hỏi:
Thật sự sẽ không sao à?
Không sao, anh sẽ xử lý tốt tất cả những thứ này.
Nụ cười của Quý Miên luôn có thể khiến cho người ta cảm thấy yên tâm.
Hắn không nói với Phong Quang là cái tên không có mắt mà hắn giết đó tên Phù Thanh, cũng là người của Phù gia, có điều là nhánh bên của Phù gia. Cậu ta cũng miễn cưỡng coi là em họ của Phù Nghiêu và Phù Dương. Phù Thanh này mưu toan vấy bẩn Phong Quang để giành được địa vị tương ứng ở Phù gia, cũng quá mức ngu xuẩn rồi.
Từ khi có bài học kinh nghiệm của Lý Bách, cho dù là Quý Miên hay là Hạ Triều, đều phái người bảo vệ Phong Quang trong bóng tối. Cho dù là Quý Miên chấp nhận đánh cược rời đi hai năm thì đã sao? Hạ Triều chỉ nói là hắn không được gặp Phong Quang, lại không nói không cho phép hắn phái người bảo vệ Phong Quang.
Nói là bảo vệ, thật ra thì cũng chính là đang ghi lại nhất cử nhất động của Phong Quang. Cho nên những ngày qua, Phong Quang từng làm cái gì, từng đi đâu, hắn đều biết cả.
Quý Miên lại nghĩ đến cuộc điện thoại Hạ Triều gọi đến mấy tiếng trước. Ở trong điện thoại, Hạ Triều nói như thế này:
Phong Quang vẫn chưa trưởng thành, tôi không cho phép anh làm chuyện quá giới hạn với nó.
Chuyện quá giới hạn?
Không, cô là một miếng bánh ngọt ngon lành nhất, bây giờ hắn vẫn không thể ăn cô, bởi vì... không nỡ.
Không nỡ để cô chịu một chút xíu tổn thương nào.
Thấy hắn đột nhiên yên tĩnh, cô không nhịn được hỏi:
Anh, anh sao thế?
Lúc cô ngửa mặt nghi ngờ, luôn có một sức hấp dẫn khiến cho người ta động lòng.
Quý Miên không trả lời mà hôn lên môi cô lần nữa. Một khắc hôn lên môi cô kia, hắn cũng nắm tay cô đặt lên thứ nóng bỏng đã ngẩng cao đầu của hắn.
Không nỡ ăn cô như vậy nhưng lấy cho mình một chút phúc lợi trước thời hạn thì vẫn có thể.