Chương 497: Cua anh chàng tội phạm vũ trụ cấp sss (22)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 822 chữ
- 2022-02-07 11:15:22
Nếu ngục giam này có thể chạy dễ như thế thì tôi đã không phải đối xử với mỹ nhân mê người đây thế này rồi.
Cecil kéo dây thừng buộc trên tay Phong Quang, dáng vẻ như thể rất bất đắc dĩ. Đương nhiên, nếu gã diễn nghiêm túc hơn một chút thì có khi người ta đã tin đúng là hắn bất đắc dĩ thật.
Phong Quang cười ha ha hai tiếng, bày tỏ sự châm chọc của bản thân một cách vô cùng nhuần nhuyễn.
Dường như Cecil chẳng hề cảm nhận được sự châm chọc của cô, ngược lại vẫn cứ diễn một cách chẳng có tâm:
Ngục giam không chỉ là lâu đài này mà còn là cả hành tinh này, cho dù tôi có thể chạy ra khỏi nhà tù thì cũng không thể rời khỏi hành tinh, thế thì vẫn chẳng ăn thua.
Thế giờ anh đã ra khỏi nhà tù rồi, sao không nhanh chóng rời khỏi hành tinh này đi?
Tôi muốn rời khỏi hành tinh này thì việc đầu tiên là phải có một chiếc phi thuyền đã.
Phong Quang coi như hiểu ra:
Anh muốn bắt tôi để đổi phi thuyền với Hứa Vọng hả?
Cô gái thông minh.
Cecil khen một câu rất chân thành:
Loại người như Hứa Vọng, cho dù tôi có bắt bao nhiêu lính của hắn, dùng tính mạng đám lính đó để áp chế thì hắn cũng sẽ không thả tôi rời đi, nhưng mà... có mỹ nhân mê người ở trên tay rồi thì sẽ khác.
Phong Quang trầm mặc một chút:
Anh lấy đâu ra tự tin này thế?
Thứ nhất, cô là một Omega nữ tính, theo quy định của pháp luật Liên minh, mọi phụ nữ tại các quốc gia đều được bảo vệ. Thứ hai, cô là người của Hứa Vọng.
Cecil xoa cằm:
Theo như tôi được biết, bên cạnh ngài trưởng ngục giam chính trực chưa từng có một Omega nào, cho dù là nam tính hay nữ tính. Nếu hắn đã mang cô theo ở bên người, có lẽ chưa thể nói là quan trọng, nhưng cô vẫn sẽ có ý nghĩa đặc thù với hắn, điều này là chắc chắn.
Đúng thế, người ta muốn đánh dấu kết nối với cô, cái này cũng có thể coi như ý nghĩa đặc thù rồi.
Phong Quang âm thầm trợn trắng mắt đầy bất nhã, thầm nghĩ gã Cecil này đã nhận định việc cô có thể giúp hắn rời khỏi nơi này, nên dù cô có nói thêm cái gì thì gã cũng sẽ chẳng thả cô đi, thế thì thà tiết kiệm chút sức lực, nghĩ xem nên làm thế nào để chạy trốn thì hơn.
Hứa Vọng vẫn còn đang quyết đấu với Diệp Mạt, cô nhớ tới thông tin trên tư liệu nói Diệp Mạt là người từng hủy diệt cả một hành tinh thì không khỏi bắt đầu lo lắng. Tuy Hứa Vọng có vẻ rất mạnh, núi Thái Sơn có sụp đổ trước mắt cũng sẽ không biến đổi sắc mặt, nhưng người ta có vòng hào quang của nam phụ, cô lo lắng hắn sẽ bị Diệp Mạt đánh bại, gặp phải bất trắc...
Thấy vẻ mặt vốn dĩ bình tĩnh của cô đột nhiên trở nên lo lắng, Cecil có vẻ cực kỳ hứng thú, hỏi:
Sao hả, cô đang lo lắng cho Hứa Vọng à?
Cô bực bội hỏi lại một câu:
Tôi không được lo lắng cho anh ấy à?
Cô thích hắn?
Tôi không được thích anh ấy chắc?
Cái này, Cecil chịu thua:
Người đàn ông đó ngoài nụ cười dịu dàng ra thì chẳng có vẻ mặt gì khác, có cái gì đáng để thích chứ? Cô là Omega nữ tính đấy, một đám Alpha tại Liên minh đang chờ cô lựa chọn, sao cô lại thích hắn chứ nhỉ?
Một câu cuối cùng này, gã biểu thị ý tứ rất rõ như thể đang nói sao trên đời này lại có cô gái ngu như thế chứ?
Tôi thích đàn ông dịu dàng đấy thì sao hả?
Phong Quang hung tợn trợn mắt với gã:
Hứa Vọng đẹp trai, lại còn dịu dàng, săn sóc, còn có lòng tốt thu nhận tôi ở đây, cho tôi ăn, cho tôi mặc, người đàn ông tốt như thế biết tìm đâu ra chứ hả?
Cô là người nguyên thủy đấy à?
Trong đôi mắt màu lam xinh đẹp của Cecil lộ ra vẻ tràn đầy khó hiểu:
Sao cô lại thích loại đàn ông yếu đuối như thế chứ? Thời tôi còn tung hoành trong vũ trụ làm cường... khụ, làm nghề buôn bán vũ khí. Nguyên soái tướng quân giao thủ với tôi nhiều vô số kể, làm gì có người nào mà không phải là loại đàn ông thân thể cường tráng, nam tính khí khái đâu chứ, sao cô cứ luẩn quẩn trong lòng mà đi thích tên Hứa Vọng này vậy?