Chương 539: Cua đổ gã sát thủ chẳng giống sát thủ (2)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 904 chữ
- 2022-02-07 11:15:26
Phong Quang, muội đừng lo, ta sẽ không thích nữ nhân kia.
Nam tử có dáng vóc cao lớn, oai hùng nắm chặt tay thiếu nữ:
Thê tử trong lòng ta chỉ có muội.
Ta tin huynh.
Phong Quang nói với vẻ cực kỳ tin tưởng, vừa nói xong đã bị nam tử đó kéo vào trong ngực.
Lông mày Phong Quang dựng ngược, không nhịn được mà muốn đâm cho hắn ta một dao. Trường Ninh và Mạnh Tích là người yêu thanh mai trúc mã, cho dù cô tới từ thế giới nào thì cô đều phải tiếp nhận tình cảm tại thế giới này. Tất nhiên, lúc này, cô và Mạnh Tích vẫn có tình cảm tương giao từ thuở thiếu niên.
Nói thật, đã là nam chủ thì chẳng có kẻ nào xấu xí cả. Mạnh Tích rất đẹp trai, bá đạo mà không mất đi sự dịu dàng, rất dễ được lòng phụ nữ. Bao nhiêu năm ở bên hắn ta như thế, nếu không phải lúc nào Phong Quang cũng nhớ kỹ nam tử này không thuộc về mình, cô phải đi tìm nam phụ số hai thì chỉ sợ cô cũng bị đắm chìm vào trong tình cảm với hắn ta rồi.
Trong đôi đồng tử màu nâu của Mạnh Tích lộ ra vẻ thâm tình, hắn ta chậm rãi nói:
Lần hòa thân này, ta không thể từ chối, nhưng sớm muộn gì cũng có một ngày, ta sẽ nghĩ cách bỏ nữ nhân đó. Phong Quang, muội sẽ chờ ta chứ?
Ta sẽ.
Cô thẹn thùng gật đầu, trong lòng thì không khỏi gào lên, bà đây chờ ngươi mới tài ấy!
Còn nghĩ tới việc muốn bỏ nữ nhân kia nữa chứ, cuối cùng chẳng phải không những không bỏ mà còn làm ầm ĩ lên đòi cưới nàng ta về sao? Huống chi, năm năm trước nhà ngươi đã có một đứa con rơi rồi đấy, có biết không hả?
Phong Quang vừa đối phó qua loa với Mạnh Tích vừa chửi thầm trong lòng, thế nên hắn ta rời đi lúc nào cô cũng không biết nữa. Thực ra, năm năm trước, cô có cơ hội khiến Mạnh Tích không phải tới nước Lưu Bích, nhưng cô không hề chọn lựa ngăn cản hắn ta, bởi vì cô không muốn can thiệp vào chuyện phát triển tình cảm của nam nữ chủ.
Không, hình như ở thế giới trước, cô đã chia rẽ tình cảm của nam nữ chủ thì phải...
Cô im lặng trong giây lát, bắt đầu tự đi về tẩm cung của mình, một đám nha hoàn ngoan ngoãn đi theo sau lưng cô.
Phong Quang là công chúa duy nhất trong hoàng cung này, cũng là cô con gái duy nhất của Hoàng đế và Hoàng hậu. Từ lúc mới ra đời, cô đã được phong tước hiệu là Trường Ninh, có thể thấy cô thực sự được Bệ hạ vô cùng yêu thương, nhưng điểm mâu thuẫn là quan hệ của Hoàng đế và Hoàng hậu không tốt một chút nào.
Ông ngoại Vương Hiển của Phong Quang là Thừa tướng hai triều, nắm trọng quyền trong tay, thế lực của Vương gia ở triều đình là không thể khinh thường. Huống chi, đại tiểu thư của Vương gia còn là Hoàng hậu đương triều, thế nên chỉ tôn quý sau Hoàng gia mà thôi, tất nhiên Hoàng đế sẽ phải kiêng kị mấy phần với Vương gia rồi. Mà Hoàng hậu có xuất thân từ Vương gia kia cũng chỉ được sủng hạnh đúng một lần vào đêm tân hôn, không ngờ chỉ một lần đó đã trúng thưởng, lúc này mới có Phong Quang.
() Vương gia: ở đây chỉ nhà họ Vương.
Phong Quang còn nhớ rõ khi mình còn nhỏ, mẫu thân cười dịu dàng, để cô ngồi trên đầu gối bà và nói:
May mà Phong Quang của ta là một công chúa...
Mọi người trong cung Phượng Nghi đều tiếc nuối vì Hoàng hậu không thể sinh được hoàng tử, chỉ có Hoàng hậu nương nương là không cảm thấy thế, bà còn nói... may mắn Phong Quang là một công chúa.
Đúng thế, nếu Phong Quang là một hoàng tử, vậy thì chẳng khác nào Hạ Triều và Vương Hiển sẽ khai chiến với nhau. Dù gì Phong Quang cũng từng được dạy dỗ qua về đạo làm vua, cô hiểu rõ, hoàng tử không nên xuất hiện, ít nhất là không nên xuất hiện trong bụng của con gái Vương gia.
Tuy Hạ Triều và Vương gia vẫn ở trong thế như nước với lửa, nhưng dù Phong Quang có một nửa huyết mạch Vương gia những vẫn vô cùng được sủng ái. Có lẽ do Phong Quang là con gái duy nhất của ông ta, cũng là đứa trẻ duy nhất ông ta nhìn lớn lên từng ngày. Trong cung không phải không có hoàng tử, Phong Quang có một hoàng huynh và một hoàng đệ, nhưng đối với hoàng gia chỉ có hai hoàng tử và một công chúa này mà nói đã là cực kỳ hiếm thấy. Hạ Triều cứ chần chừ mãi không lập Thái tử, cũng không nhìn ra ông ta thích đứa con nào hơn, thế nên trong triều cũng chẳng có bè phái gì. Định Quốc Công Lâm Cừu từng nói đùa rằng, tốt nhất cứ để công chúa Trường Ninh kế thừa ngôi vị là được rồi.