• 6,565

Chương 578: Cua đổ gã sát thủ chẳng giống sát thủ (41)


Cung nữ ngoài cửa cung bẩm báo:
Công chúa điện hạ, Lạc Vương phi cầu kiến.



Không gặp.
Phong Quang đáp lại theo bản năng, nói xong mới bừng tỉnh:
Phong Mị Âm muốn gặp ta ấy à?



Bẩm công chúa, đúng là Lạc Vương phi.
Cung nữ không dám gọi thẳng tên của Lạc Vương Phi giống công chúa, chỉ cúi đầu xác nhận một câu.

Cô không hiểu tại sao Phong Mị Âm lại tới tìm mình, nhưng nghĩ tới Phong Mi Âm cô liền nghĩ tới Tư Già lần trước đã theo cô ta vào cung, cuối cùng, cô đáp:
Cho nàng ta vào đi.


Cung nữ đi ra ngoài, rất nhanh đã dẫn người vào.

Phong Mị Âm hành lễ với Phong Quang:
Bái kiến công chúa điện hạ.



Lạc Vương phi không cần đa lễ.
Phong Quang đứng dậy khỏi chiếc bàn bên cạnh cửa sổ, đi tới trước mặt Phong Mị Âm, khách khí nói một câu:
Mấy ngày trước là đại hôn của Lạc Vương phi và Lạc Vương, vì lý do sức khỏe nên ta không tới tham dự hôn lễ được, mong Vương phi đừng trách.



Công chúa nói quá lời rồi, hôn lễ cũng chỉ là hình thức thôi mà, có thể nhận được sự chúc phúc của công chúa, Mị Âm đã cảm thấy rất vui mừng rồi.
Phong Mị Âm nở nụ cười rạng rỡ, quả nhiên là đẹp không gì sánh được.

Phong Quang ngẫm một chút xem hiện tại cốt truyện đang ở giai đoạn nào, hẳn vẫn là giai đoạn nam nữ chủ miệng đấu võ nhưng trong lòng đã ngầm nảy sinh tình cảm. Có điều, Phong Quang cô là nữ phụ, không hề chạy tới trêu chọc nữ chủ, sao nàng ta lại tới đây tìm mình nhỉ?

Cô dò hỏi:
Gần đây Vương phi và Lạc Vương chung sống vẫn hòa hợp chứ?



Mị Âm là người nước Lưu Bích, ngoại trừ thói quen sinh hoạt vẫn chưa được ăn ý với Lạc Vương ra thì những chuyện khác đều ổn cả.
Phong Mị Âm trả lời rất chung chung, nhưng không khó để nhận ra ẩn ý trong lời nói của nàng ta, ý tứ của nàng ta chính là nàng ta và Lạc Vương không hợp nhau.

Phong Quang cũng khách khí, nói:
Nếu đã là phu thê thì ta tin tưởng những ngày tháng sau này, Vương phi và Vương gia có thể tương kính như tân, cử án tề mi.



Cảm tạ lời chúc của công chúa.
Tuy Phong Mị Âm nói có vẻ rất chân thành nhưng trong đôi mắt không kiêu ngạo, không siểm nịnh kia lại không hề để lộ ra ý tứ này.

Sự đơn giản của Phong Quang khiến cho kỹ thuật diễn không nghiêm túc này của Phong Mị Âm chẳng có chỗ dùng, đã nói đủ lời khách sáo rồi nên cô liền đi thẳng vào chủ đề:
Hôm nay Vương phi tìm ta có chuyện gì sao?



Một là vì muốn chúc mừng công chúa đã tỉnh lại, hai là vì... chuyện liên quan tới Tư Già.
Nhắc tới tên nam tử đó, trong mắt Phong Mị Âm lộ ra vẻ phức tạp.

Nghe tới đây, một nụ cười dối trá Phong Quang cũng chẳng thèm bày ra, sắc mặt cô dần lạnh xuống:
Vì sao Vương phi lại nhắc tới Tư Già với ta?



Công chúa, người ngay không nói chuyện vòng vo. Ta biết, người hôn mê mấy ngày hôm nay cũng không phải như lời ngươi nói với người ngoài nói là người không biết gì cả. Chắc chắn người có tiếp xúc với Tư Già ở trong cảnh mộng, đúng không?
Hai mắt Phong Mị Âm đầy cơ trí, thể hiện rõ ràng rằng
ta đã biết hết thảy mọi chuyện rồi
.

Phong Quang chẳng hề cảm thấy hoang mang:
Ta có tiếp xúc với hắn thì sao? Mà không tiếp xúc thì sao chứ?



Nếu công chúa đã biết tất cả những chuyện này nhưng lại không nói ra người mưu hại mình là Tư Già, vậy liệu Mị Âm có thể đoán rằng công chúa muốn bảo vệ hắn không?


Phong Quang ghét nhất chuyện bị người khác đoán tâm tư của bản thân, đặc biệt là loại sinh vật nữ chủ này. Cô kiêu ngạo hừ một tiếng, tỏ thái độ thờ ơ:
Ta thấy chẳng phải Vương phi rất thông minh hay sao? Ngươi không ngại thì cứ tiếp tục đoán đi, dù sao cho dù đúng hay sai thì ta cũng chỉ nghe nó như một chuyện xưa mà thôi.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.