Chương 582: Cua đổ gã sát thủ chẳng giống sát thủ (45)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 835 chữ
- 2022-02-07 11:15:32
Cũng chỉ là tin tức chọn rể thôi mà, không hiểu sao hai người bọn họ còn nhiệt tình hơn cả cô thế làm gì không biết?
Trên đường quay về tẩm cung, Phong Quang không ngừng lẩm bẩm tự hỏi. Phong Vũ thì còn đỡ, còn nghiêm túc chọn lựa giúp cô, nhưng mà hoàng huynh thì quả thực chẳng khác nào như đang chơi trò gây rối ấy. Phong Quang lại buồn bực gãi đầu, cái tên Tư Già này thật sự không định xuất hiện trước mặt cô thật sao?
Công chúa điện hạ xin dừng bước!
Sau lưng chợt truyền tới âm thanh của một lão nhân, Phong Quang quay đầu lại nhìn, thấy đó là Liễu Liễu đạo trưởng thì cô lập tức thu lại vẻ mặt buồn bực, tươi cười lễ phép:
Thì ra là đạo trưởng, không biết ông gọi ta có việc gì không?
Công chúa, bần đạo muốn nói chuyện riêng với người.
Lão nhân tiên phong đạo cốt nói, ánh mắt nhìn về phía cung nữ đứng sau lưng cô.
Liễu Liễu đạo trưởng là người đánh thức cô dậy từ cảnh mộng, tất nhiên sẽ không hại cô, Phong Quang nói với đám cung nữ:
Các ngươi lui xuống trước đi.
Vâng.
Tất cả các cung nữ đều vâng lời lùi ra xa.
Đạo trưởng, hiện tại không có ai, không biết người muốn nói chuyện gì với ta?
Liễu Liễu đạo trưởng vuốt chòm râu bạc trên cằm mình:
Công chúa đột nhiên kén phò mã không biết có phải vì một người tên là Tư Già hay không?
Phong Quang cười nhạt:
Đạo trưởng nói gì thế? Ta kén phò mã thì liên quan gì tới gã cầm sư kia chứ?
Công chúa không cần phải giấu bần đạo, quan hệ giữa người và Tư Già, ta vừa nhìn đã hiểu rồi. Nhiều năm trước kia, ta từng tính cho Tư Già một quẻ, đúng là hắn có mệnh thiên sát cô tinh, nhưng mệnh của hắn cũng có khả năng thay đổi. Công chúa, ta không tính ra được số mệnh của người, có thể nói là người
vô mệnh
, một khắc khi nhìn thấy công chúa ta đã biết ngay, công chúa mới là người có thể thay đổi vận mệnh của Tư Già.
Không tính ra mệnh số của cô đương nhiên là vì cô không phải người thuộc về thế giới này rồi.
Phong Quang biết đạo trưởng này thật sự có bản lĩnh, thế nên cô cũng chẳng dối gạt gì ông ta nữa:
Ta và Tư Già có quan hệ thì sao chứ, giờ hắn còn chẳng thèm tới gặp ta, cho dù ta có muốn thay đổi vận mệnh của hắn nhưng không gặp được thì cũng vô dụng thôi.
Thế nên công chúa mới dùng chiêu kén phò mã này để ép hắn ra mặt.
Đúng thế, nhưng đạo trưởng cũng thấy rồi đấy, cho dù ta dùng tới chiêu này nhưng hắn vẫn cứ không chịu xuất hiện, giờ ta đang rất nghi ngờ liệu có phải hắn thật sự thích ta hay không nữa?
Điểm này, ta nghĩ công chúa không cần nghi ngờ nữa.
Liễu Liễu đạo trưởng thở dài một tiếng:
Tiếng đàn của Tư Già có khả năng thôi miên, nhưng thuật thôi miên này thực ra không phải không giải được, chỉ cần ý thức cầu sinh của người lâm vào cảnh mộng đủ mạnh mẽ, không hề dao động trước ảo cảnh thì cùng lắm là chỉ bị hãm ở trong mơ, không có cách nào thức tỉnh thôi, chứ không hề ảnh hưởng tới an nguy của mạng sống. Ta nhìn tình hình khi công chúa hôn mê thì thấy lúc đầu đúng là Tư Già có động sát tâm với công chúa, nhưng sau đó, tình trạng của công chúa dần vững vàng hơn nhưng vẫn không thức tỉnh, ta đoán có lẽ Tư Già muốn nhốt công chúa trong cảnh mộng. Nếu hắn đã không muốn giết công chúa, vậy thì tại sao phải nhốt công chúa trong cảnh mộng làm gì chứ?
Trong lòng Phong Quang nhảy dựng lên, như bừng tỉnh hiểu ra:
Trong thế giới hiện thực, phụ hoàng và mẫu hậu của ta chắc chắn sẽ không cho phép ta và hắn ở bên nhau, hắn muốn giữ ta lại ở trong cảnh mộng để có thể ở bên hắn lâu dài.
Thảo nào ngày đó hắn lại tự nhiên hỏi cô chuyện trường sinh, ở trong cảnh mộng, tất nhiên bọn họ có thể trường sinh bất lão rồi.
Cái này cũng có nghĩa là hắn thật sự thích cô.
Trong lòng Phong Quang thấy dễ chịu hơn một chút, nhưng nghi ngờ lại càng sâu hơn:
Nhưng nếu hắn đã thích ta thì tại sao lại không đến tìm ta chứ?
Không phải hắn không muốn tới, mà là không thể tới.
Lão nhân thở dài não nề:
Chỉ sợ... Giờ hắn cũng đang đứng bên bờ sống chết.
Tư Già... vốn là người của Vô Cực Lâu mà.