• 6,565

Chương 591: Cua đổ gã sát thủ chẳng giống sát thủ (54)


Tư Già là người thường xuyên làm việc không có mục đích, hắn muốn làm gì thì làm đó, cho dù là quyết định cũng thường chỉ đưa ra trong chớp mắt mà thôi. Hắn phải che chở tốt cho Phong Quang, phải sủng Phong Quang, hắn nhất định sẽ làm được.

Cho dù một khắc trước hắn còn nghĩ phải giết cô thì sao chứ, chỉ cần cô chưa chết thì hắn vẫn còn cơ hội. Nếu như cô đã chết, vậy thì hắn cũng phải đuổi tới điện Diêm La, ngăn cản cô bước qua cầu Nại Hà, không cho cô uống canh Mạnh Bà để quên đi mình, cùng lắm thì kiếp sau hai người họ lại tiếp tục dây dưa.

Nếu có người khác biết được suy nghĩ này của hắn có khi sẽ nói hắn là kẻ điên. Mà hắn điên thật, ngay chính hắn cũng tự cảm thấy thế, nếu không thì tại sao năm mười ba tuổi hắn lại tự tay giết chết sư phụ mình, cũng chính là Lâu chủ Vô Cực Lâu đời trước chứ?

Mà nguyên nhân cũng chỉ là vì hắn không thích cảm giác bị khống chế. Không ai có thể khống chế được hắn, không có chuyện gì có thể trói buộc hắn, nhưng Phong Phong... Phong Quang lại khác. Cô là sợi dây cương mà hắn tự tìm, hắn tình nguyện bị cô thít chặt, cũng bằng lòng để cô trói buộc.

Mí mắt Tư Già hơi cụp xuống:
Thập Tứ, ngươi biết giờ ta hối hận nhất là chuyện gì không?



... Thuộc hạ không biết.



Ta thực hối hận là đã giao cho ngươi thời gian mười năm này.



Nhưng thuộc hạ... lại thực may mắn khi có được mười năm này.


Thời gian mười năm, ở bên cạnh Phong Quang mười năm.

Tư Già dùng thời gian mười năm để nuôi dưỡng một đám người thuộc về chính mình, mà Thập Tứ dùng thời gian mười năm để sớm chiều bên cạnh Phong Quang. Tư Già chưa bao giờ cảm thấy có lúc mình lại tính toán sai như thế, hắn không hiểu nổi, tại sao mười mấy năm trước khi hắn nhìn thấy nữ hài tử ngọt ngào gọi mình một tiếng ca ca, hắn lại không phát hiện ngay ra rằng cô là một khối châu báu cơ chứ?

Hắn đã thật sự bỏ lỡ quá nhiều thời gian.

Tư Già nhìn Thập Tứ đứng ở trước mặt mình, hắn đang nghĩ tới vấn để xử trí người này như thế nào, cách tốt nhất là giết đi. Nhưng nếu giết rồi, vậy thì sao Tư Già và Hạ Phong Tuyết đồng thời có thể cùng xuất hiện trước mặt Phong Quang được đây?

Vẫn chưa giết được.

Ít nhất, trước khi tìm được người có thể giả dạng thành mình hơn Thập Tứ, hắn không thể giết Thập Tứ được.

Không khí chợt trở nên trầm mặc, Thập Tứ an tĩnh không nói một câu. Hắn ta biết Tư Già đang nghĩ gì, nhưng cho dù kết quả mà Tư Già suy tính ra bất lợi thế nào với hắn ta, hắn ta cũng không thể phản kháng. Hắn ta không phải đối thủ của Tư Già. Đây cũng là lý do tại sao... khi nghe thấy Tư Già nói thích Phong Quang, Thập Tứ lại cảm thấy tuyệt vọng đến vậy.

Thập Tứ rất rõ ràng, so về ngụy trang, Tư Già mới là bậc thầy chân chính. Cho dù trái tim hắn lạnh lùng tới cỡ nào thì hắn đều có thể ngụy trang thành một gã tình nhân hoàn mỹ trong lòng bất kỳ ai, bởi vì vô tình nên khi diễn kịch càng chẳng bị trói buộc gì.

Hắn mới là Hạ Phong Tuyết chân chính. Tư là họ của mẫu thân hắn, mà Già, chính là gông xiềng, thế nên, Hạ Phong Tuyết cũng là Tư Già.

Chữ
Già
(枷) trong cái tên Tư Già có nghĩa là gông, xiềng.

Thập Tứ không cam lòng với việc cứ thế mà từ bỏ:
Nếu Phong Quang biết, thực ra Lâu chủ mới là Hạ Phong Tuyết chân chính...



Nếu Phong Quang thật sự biết, tức giận, cùng lắm thì ta cho nàng đâm ta một kiếm hoặc chém ta một đao, đến lúc đó nàng sẽ hết giận ngay thôi, sẽ lại bắt đầu đau lòng vì ta.
Tư Già ngắt ngang lời Thập Tứ, thái độ nhẹ nhàng, bâng quơ khiến cho người ta cảm thấy hắn thực sự rất tự tin về tình cảm của Phong Quang dành cho mình.

Thập Tứ không nói gì, hôm nay hắn ta đã nói quá nhiều rồi.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.