• 6,565

Chương 662: Cua đổ người đàn ông có đuôi rắn (59)


Vân Tế siết chặt đôi tay buông xuôi bên người, một câu nói của Nại Hà đã thành công tạo ra phản ứng của hắn.

Nại Hà lại nhìn về phía Quân Dục, khóe mắt khẽ cong lên:
Dĩ nhiên, ta nên cảm tạ Ma quân nhất, may mà có ngươi, nên ta và Phong Quang mới có cơ hội bắt đầu.


Sắc mặt Quân Dục thay đổi, mặc dù rất nhỏ, mặc dù rất ngắn, nhưng vẫn có thể để cho người ta nhìn ra được tình cảm của hắn.


Còn có vị này…
Cuối cùng Nại Hà nhìn về phía Hạ Yên Vũ:
Vị ngụy trang thành dáng vẻ Phong Quang này.


Hạ Yên Vũ ngẩng đầu lên, ánh sáng trong mắt Nại Hà khiến con ngươi cô ta co lại.

Nại Hà nói:
Thân phận thật sự của cô, tôi liếc qua là thấy ngay. Một giọt tình lệ năm trăm năm trước Phong Quang chảy xuống, hấp thu linh lực tản đi của Phong Quang từ đó có linh tính, cùng Phong Quang đi đầu thai, vào lúc chuyển thế cố ý lựa chọn dung mạo giống y như Phong Quang.


Quân Dục và Vân Tế đều nhìn về phía Hạ Yên Vũ, Yên Vũ cắn chặt môi, không nói một câu, nhìn bộ dạng im lặng của cô ta, có lẽ cô ta cũng có ký ức rồi.

Năm đó Phong Quang vẫn là thân phận Long Nữ đi trên cầu Nại Hà, Nại Hà đã cảm thấy trên người cô vẫn có một chút linh lực còn sót lại bám vào hồn phách. Lúc đó hắn cũng không hiểu linh khí này là thế nào, nhưng lúc này nhìn thấy Hạ Yên Vũ, hắn đã hiểu cả rồi.

Phong Quang nghe Nại Hà nói vậy, rất lâu mới nhớ ra năm đó lúc mình chết đi thật sự đã rơi ra một giọt nước mắt. Cô tìm kiếm nguyên văn ở trong đầu, phát hiện nguyên văn cũng không giải thích tại sao nữ chính và nữ phụ lại trở thành chị em sinh đôi có cùng một gương mặt, bây giờ nghe thấy Nại Hà giải thích, cô không khỏi ngạc nhiên.

Cô hỏi:
Yên Vũ… điều Nại Hà nói là thật sao?



Đúng…
Yên Vũ gật đầu thừa nhận, chuyện đến nước này rồi, cô ta đã không có lý do gì để phản bác lại nữa.

Lúc này, người không thể chấp nhận đáp án này nhất chỉ có Vân Tế, hắn lạnh lùng nói:
Tại sao cô phải làm như vậy?


Nếu như không phải là Hạ Yên Vũ… vậy bây giờ người đứng ở bên cạnh Phong Quang chính là hắn, người Phong Quang thích cũng sẽ là hắn. Hắn và Phong Quang rõ ràng là có cơ hội, hắn đợi năm trăm năm mới đợi được cơ hội này, bây giờ… tất cả đều tan vỡ hết.


Không phải tôi cố ý đâu…
Hạ Yên Vũ đau khổ lắc đầu, cô ta cảm nhận được ánh mắt của người đàn ông bên cạnh nhìn qua. Hạ Yên Vũ nhìn về phía Quân Dục, ánh mắt lại càng đau khổ hơn:
Tôi là một giọt lệ của Long Nữ biến thành. Năm đó…. chỉ là vì câu chuyện của Long Nữ và Ma quân mà tôi tò mò tình yêu rốt cuộc là tư vị gì, nhưng mà… tôi dần dần bị câu chuyện của Long Nữ mê hoặc. Tôi sẽ không tự chủ được mà thay mình vào thân phận của Long Nữ để gặp gỡ Ma quân, cũng là tôi ở trong phút đầu thai kia… không khống chế được bản thân mình, đã làm pháp thuật, loại pháp thuật giúp tôi…. có được dung mạo của Long Nữ.


Hạ Yên Vũ lại nhìn Phong Quang đang ngẩn người ra, cô ta buông tay đỡ Quân Dục, rồi tiến lại gần Phong Quang mấy bước, nước mắt rơi lã chã:
Xin lỗi… Phong Quang, em không biết… em không biết Ma quân sẽ còn đến tìm chị. Hơn nữa… hơn nữa…



Hơn nữa anh ấy còn nhận nhầm người.


Phong Quang bình tĩnh lắc đầu:
Đây không phải là lỗi của em.


Nếu như Quân Dục không nhận nhầm người thì phiền phức của cô mới càng lớn!

Hạ Yên Vũ khóc thút thít, cô ta áy náy nói:
Đây là lỗi của em… Từ lúc chị xảy ra chuyện ngã lầu, thật ra em đã khôi phục tất cả trí nhớ rồi. Em biết Quân Dục nhận nhầm người… nhưng em vẫn không nói với anh ấy. Phong Quang, xin lỗi, em đã cướp người đàn ông chị yêu nhất…
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.