Chương 678: Cua đổ tiên sinh dạy học ở thiên giới (15)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 763 chữ
- 2022-02-08 03:44:10
Hả???
Hắn gọi cô là đại di?
Phong Quang im lặng hồi lâu, hỏi với vẻ không chắc chắn:
Ngươi vừa gọi ta là gì cơ?
Đại di đó.
Người đàn ông trẻ tuổi soái khí vừa nói xong thì liền hiểu ra:
Con quên mất, người không nhớ con nữa, để con giới thiệu lại. Tên con là Giản Thiện, đại di cứ gọi con là A Đan là được, lần này con tới đây chính là muốn cứu người ra ngoài.
Ngươi nói là muốn cứu ta ra ngoài ư? Giờ ta đang gặp nguy hiểm gì à?
Tất nhiên rồi, người ở bên cạnh người đàn ông kia thì sao không có nguy hiểm được chứ?
Phong Quang truy vấn:
Ngươi nói là Tô Phạt?
Đúng, là hắn.
Cô nhớ tới câu nói mơ mơ hồ hồ của Hệ thống chủ lúc trước
không nên tin tưởng
, phản ứng đầu tiên là hỏi:
Ý của ngươi là... hắn lừa ta, hắn không phải trượng phu của ta ư?
Người đàn ông tên Giản Thiện phản bác:
Hắn thật sự đã thành thân với đại di, cũng thật sự là đại di phụ của con.
Vậy sao ngươi lại nói là ta gặp nguy hiểm chứ?
Đầu óc của cô đã hoàn toàn bị hắn làm cho mù mờ.
Giản Thiện nói một cách đương nhiên:
Bởi vì hắn là nhân vật nguy hiểm mà.
... Cái này mà cũng được coi là lý do hả?
Được rồi, đại di à, người mau chạy nhanh cùng con nào. Hắc Kỳ Lân của con không chống đỡ được hắn lâu đâu, nếu hắn mà trở lại thì chắc con...
Ngươi thế nào hả?
Một tiếng cười nhẹ vang lên, sắc mặt Giản Thiện cứng đờ, nhưng hắn nhanh chóng đã khôi phục lại, mặt đầy tươi cười chào hỏi:
Chào buổi tối, đại di phụ.
Tô Phạt từng bước tiến tới, ý cười trên dung nhan như vẽ càng mê người hơn Giản Thiện:
Chào buổi tối, A Đan.
Nghe được hai tiếng
A Đan
, sau lưng Giản Thiện không khỏi lạnh toát, phải biết rằng, trước kia Tô Phạt tuyệt đối sẽ không gọi hắn như thế.
Phong Quang hết nhìn Giản Thiện lại nhìn Tô Phạt, cuối cùng cười hòa giải:
Tô Phạt, hắn nói hắn là cháu trai của ta, chuyện này là thật à?
Là thật.
Tô Phạt cầm lấy tay cô, hơi mỉm cười:
Hắn là con trai của em kết nghĩa với Phong Quang, cũng là thiếu chủ Ma giới.
Em kết nghĩa sao?
Đột nhiên xuất hiện một tầng quan hệ mới này làm Phong Quang không kịp trở tay.
Giản Thiện đáp:
Đúng thế, quan hệ giữa mẹ con và đại di rất tốt, mẹ con còn nói lâu lắm rồi không gặp đại di, lần này con tới Thiên giới cũng là muốn dẫn đại di về Ma giới gặp mẹ con để bà ấy vui vẻ một chút. Đại di à, người đi về Ma giới với con một chuyến đi.
Không thể.
Tô Phạt lạnh lùng từ chối:
Phong Quang mới ốm nặng một trận, ở Thiên giới có linh khí dồi dào, sẽ có ích cho sức khỏe của nàng, nàng không thể rời khỏi Thiên giới được.
Phong Quang đứng bên cạnh cười gượng, Tô Phạt nói thế nào thì cô nghe thế đó. Huống chi, với khí thế nhìn thì tưởng dịu dàng nhưng thực ra rất mạnh mẽ này của hắn, cô căn bản không hề có cơ hội nói ra ý kiến của riêng bản thân mình.
Giản Thiện mỉm cười:
Nếu đại di phụ đã nói thế thì đại di cứ an tâm ở lại Thiên giới điều dưỡng thân thể thật tốt, con quay về vậy.
Khoan đã.
Tô Phạt gọi hắn lại, khẽ cười nói:
Vừa rồi ta cảm ứng được hơi thở của ma thú, mà gần đây không có người nào của Ma giới tiến vào Thiên giới. Xuất phát từ suy nghĩ an toàn, ta vừa thấy con ma thú đó thì đã ra tay hơi nặng, đánh xong mới nhớ ra hình như con ma thú đó là thú cưỡi của A Đan. Thật ngại quá đi mất, lúc A Đan đi thì nhớ mang theo con ma thú đó đi cùng nhé.
Giản Thiện miễn cưỡng nở một nụ cười:
Là sơ sót của con, quên mất việc tiến vào Thiên giới là phải có giấy thông hành, con sẽ dẫn Hắc Kỳ Lân đi ngay.
Cũng trách ta không suy nghĩ chu đáo, đánh Hắc Kỳ Lân bị thương, A Đan yên tâm, nếu cần thuốc gì thì chỗ ta đều có đủ cả.