Chương 705: Cua đổ tiên sinh dạy học ở thiên giới (43)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 758 chữ
- 2022-02-08 03:44:14
Đúng lúc Phong Quang còn đang do dự thì có một trận gió nổi lên, lại có thêm một người đàn ông mặc trường bào màu đen hoa văn vàng xuất hiện. Khí thế của hắn rất dọa người, dáng vẻ càng thêm bất phàm, chỉ vừa mới xuất hiện ở nơi này đã có thể hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người rồi.
Vừa nhìn thấy người đàn ông này, sắc mặt Giản Thiện lập tức thay đổi, thái độ trở nên nghiêm túc hẳn:
Phụ thân, sao người lại tới đây?
Phụ thân?
Phong Quang kinh ngạc.
Nhìn kỹ, quả thực người đàn ông này và Giản Thiện giống nhau tới bảy, tám phần, chỉ có điều khí thế của hai người hoàn toàn khác nhau, một người trầm ổn, một người lười nhác.
Công chúa điện hạ.
Người đàn ông mặc đồ đen trầm giọng nói:
Chúng ta lại gặp nhau.
Ngươi là chủ nhân của Ma giới đấy à?
Giản Thiện đứng bên cạnh nhỏ giọng nhắc nhở:
Phụ thân, bây giờ dì ấy đang bị mất trí nhớ.
Mất trí nhớ...
Ánh mắt người đàn ông dừng trên người Phong Quang:
Đây là lần thứ bao nhiêu ngươi mất trí nhớ rồi?
Chắc có lẽ là lần thứ mười bốn...
Phong Quang ho khan một tiếng, hơi mất tự nhiên.
Giản Thiện hỏi:
Phụ thân, sao người lại tới đây thế ạ?
Mẹ con không yên tâm về con nên bảo ta tới xem.
Người đàn ông trả lời xong lại nhìn về phía Phong Quang, tự giới thiệu mình:
Công chúa, ta là Giản Am, chủ nhân đương nhiệm của Ma giới.
Xin chào... Mà khoan!
Phong Quang hỏi với vẻ không chắc chắn:
Ngươi vừa nói tên ngươi là gì nhỉ?
Hắn lại nhắc lại lần nữa:
Giản Am.
Ôi mẹ của con ơi, đây không phải nam chính của thế giới này à?
Vậy có phải thê tử của ngươi tên là... Lưu Li không?
Đúng thế.
Giản Thiện hưng phấn hỏi:
Đại di, người nhớ ra mẹ con rồi sao?
Đại khái có nhớ một chút...
Phong Quang trợn mắt nói dối.
Cốt truyện của thế giới này rốt cuộc là sao đây? Tại sao Giản Am nguyên bản là đế vương ở nhân gian lại thành chủ nhân Ma giới, mà Lưu Li mất tích nhiều năm lại trở thành Ma hậu. Càng quan trọng là, Lưu Li còn là em kết bái của cô nữa chứ?
Phong Quang hoàn toàn không hiểu ra sao, chỉ cảm thấy lượng tin tức dội vào đầu nhiều tới mức làm đầu cô muốn nổ tung lên, thế nhưng cô lại chẳng tìm được chút manh mối nào.
Đúng rồi, quan trọng là còn có người đàn ông tên Chung Nhiên kia nữa chứ.
Ma quân, ngươi có biết một người đàn ông có tên là Chung Nhiên không?
Ánh mắt Giản Am khẽ động, chậm rãi hỏi:
Vì sao công chúa lại muốn tìm người đàn ông tên Chung Nhiên đó?
Không... Là tự nhiên trong đầu xuất hiện cái tên này.
Phong Quang trả lời xong, trong lòng càng thêm thấp thỏm. Nếu Giản Am nói không biết người đàn ông tên Chung Nhiên kia thì sự tình càng khó phân biệt rồi.
Nhưng Giản Am lại nói:
Chuyện có liên quan tới người tên Chung Nhiên kia, có lẽ công chúa nên đi cùng ta một chuyến, sau đó sẽ hiểu ra rất nhiều sự tình.
Đi cùng ngươi sao?
Công chúa yên tâm, có người muốn gặp mặt người, địa điểm ở tửu lầu tại thị trấn gần đây, cách chỗ này không xa lắm.
Ngươi nói muốn đưa ta đi gặp một người, người đó có phải Lưu Li không?
Giản Am đáp:
Đúng là Lưu Li.
Tại sao nàng ta lại muốn gặp ta?
Vì... trả món nợ năm xưa còn thiếu.
Phong Quang ngẩn ra, có một loại trực giác, nếu cô đi thì sẽ có rất nhiều chuyện như rẽ mây nhìn thấy mặt trời, cô cũng không cần phải ngồi đây đoán này đoán nọ nữa.
Cô gật đầu:
Được, ngươi dẫn ta đi gặp nàng ta đi.
…
Trong phòng riêng tại một quán rượu, có một người phụ nữ xinh đẹp đang ngồi chờ. Nhớ năm đó nàng ta là người tương đối tùy tiện, thích rong chơi, tính tình không sợ trời không sợ đất. Nhưng sau khi gả chồng rồi sinh con, tính cách nàng ta theo thời gian cũng dần trở nên trầm ổn và hiền thục hơn. Nàng ta không còn là thiếu nữ không quan tâm mọi chuyện, sống vô lo vô nghĩ như năm xưa nữa.