Chương 777: Cua đổ thái tử điện hạ thất thế (1)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 814 chữ
- 2022-02-08 03:44:23
Sau khi tình cảm bị xóa bỏ, những ký ức tương quan của thế giới đó cũng sẽ dần phai nhạt trong đầu Phong Quang, cuối cùng hoàn toàn biến mất, trong lòng cô hơi có một chút ngơ ngẩn, nhưng cảm xúc này cũng chỉ là tạm thời.
Phong Quang còn nhớ rõ, cô đã hỏi Hệ thống chủ, nếu nó có thể xóa bỏ tình cảm của cô thì tại sao không xóa bỏ luôn những cảm xúc vui vẻ, chán ghét đó của cô luôn đi, thế thì cô có thể hoàn toàn thoát khỏi tình cảm cá nhân, hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn hảo nhất.
Cô cũng nhớ rõ, Hệ thống chủ đã trả lời cô thế này:
Cô cũng là con người, không phải một con người không hề có tình cảm gì.
Thế nên, đến bây giờ, sau mỗi lần tiến vào một thế giới, cô đều xử trí tình hình theo cảm tính của mình.
Bởi vì ký ức đã phai mờ nên cô cũng không nhớ rõ. Thực ra có rất nhiều lúc, căn bản cô chẳng hề làm ra hành động nào có tính thực chất nào thì những mục tiêu công lược kia cũng sẽ yêu cô. Đúng thế, bọn họ yêu cô là một chuyện vô cùng dễ dàng, nhưng có thể khiến bọn nọ nảy sinh cảm giác hạnh phúc ổn định lại chẳng hề dễ dàng chút nào.
Cũng may mà nhờ có việc ký ức bị làm mờ đi nên cô sẽ không sinh ra nghi ngờ gì, nếu không thì sự tình sắp tới sẽ càng khó làm hơn.
Thừa dịp ký ức vẫn còn, Phong Quang nghiêm túc nói với Hệ thống chủ:
Ta có thể xin từ thế giới sau, người bên cạnh ta không chết không?
Tôi không thể đảm bảo.
Hệ thống chủ trả lời dứt khoát và gọn gàng.
Cô cũng không thất vọng. Thực ra, trong lòng cô cũng hiểu rất rõ, chuyện này căn bản không thể yêu cầu Hệ thống chủ làm được, cũng giống như chuyện ở trong những thế giới khác nhau, Hệ thống chủ cũng không thể cho cô plug in một cách vô hạn để cô có thể hoàn thành nhiệm vụ được.
Cô chỉ cảm thấy bất đắc dĩ.
Chọn kịch bản chứ?
Lúc này, Hệ thống chủ không ra lệnh trực tiếp mà dùng giọng điệu thương lượng, điều này khiến cho cô vô cùng kinh ngạc:
Hôm nay mi bị làm sao thế? Dính virus à?
Nếu không, sao Hệ thống chủ có thể khác thường như thế được chứ.
Hệ thống chủ dừng một giây:
Chọn kịch bản đi.
Phong Quang bĩu môi, tiện tay rút một quyển sách ra, tên sách từ từ hiện lên:
Nữ bổ khoái
.
Nữ chính tên là Trần Hồng Đậu, là con gái của huyện lệnh, nhưng nàng ta không thích thêu thùa may vá mà lại thích đánh đấm, càng thích múa đao múa kiếm. Không thèm để ý tới lời dị nghị bên ngoài, nàng ta trở thành nữ bổ khoái đầu tiên làm việc trong nha môn. Còn nam chính Dương Kiếp chính là một người làm công việc khám nghiệm tử thi. Tất cả mọi người cùng ở cùng một chỗ, huống chi trong nha môn còn có một đồng sự nữ là Trần Hồng Đậu. Vừa vặn, Dương Kiếp lại là hoa mỹ nam, thường xuyên qua lại giao tiếp với nhau, thế nên sau đó đã yêu nhau.
Còn về thân phận của Phong Quang, cô là thiên kim tiểu thư của gia đình giàu nhất huyện Đồng. Dương Kiếp vốn dĩ cũng là công tử nhà phú quý, từ nhỏ đã có hôn ước với Phong Quang, chỉ tiếc sau đó gia đình sa sút, trong huyện Đồng liền có lời đồn Hạ gia có ý muốn hối hôn.
Hôn ước này đương nhiên là sẽ được giải trừ rồi, nếu không sao Dương Kiếp có thể ở bên Trần Hồng Đậu chứ?
Mà thân phận của nam phụ lại càng thú vị hơn. Tên hắn là Chu Hạnh, là Thái tử điện hạ của nước Đại Chu, nói đúng ra là Thái tử điện hạ sắp bị phế truất. Bởi vì họ ngoại của hắn làm phản, cũng vì trong cuộc phản loạn đó, chân của hắn bị thương, chỉ có thể ngồi xe lăn. Bệ hạ cho hắn tới huyện Đồng có núi xanh sông đẹp để dưỡng thương, thực ra là muốn đẩy hắn ra xa. Sự thật cũng chứng minh, sau này hắn đã bị phế ngôi Thái tử thật.
Khi hắn không cam lòng muốn tiến hành cung biến thì nam nữ chính lại vạch trần âm mưu của hắn, cuối cùng, hắn chết dưới kiếm của nữ chính, cũng là chết dưới kiếm của người hắn yêu.
Phong Quang đột nhiên cảm thấy gánh thì rõ nặng mà đường lại rất xa.