Chương 975: Cua đổ thợ săn ma cà rồng (55)
-
Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ
- Mao Mao Ru
- 749 chữ
- 2022-02-08 08:13:50
Đối với ma cà rồng mà nói, phương pháp chân chính duy nhất có thể giết họ chính là đâm xuyên qua trái tim, chỉ cần trái tim không chết thì cho dù có bị thương nặng tới mức nào, bọn họ cũng có thể từ từ khôi phục lại.
Phong Quang cầm lấy một lọn tóc dài của Minh Am:
Vậy Yến La đó còn sống không?
Có lẽ còn sống, có lẽ đã chết, không ai biết được.
Hắn đáp:
Chưa ai từng thử qua, nếu hủy hoại thân thể và giữ lại trái tim thì liệu ma cà rồng mất đi thân thể đó có thể còn sống được hay không.
Phong Quang nghe xong thì nhất thời rối rắm hồi lâu, nhưng cô nhanh chóng nghĩ tới một việc càng quan trọng hơn, vô lực đổ ập xuống ngực hắn, thoạt nhìn vô cùng ốm yếu.
Minh Am quan tâm hỏi:
Sao thế?
Nói đến trái tim... đột nhiên em nghĩ tới một quy định.
Vẻ mặt cô cực kỳ khó chịu như thể đã bị bỏ đói mấy bữa rồi vậy,
Ma cà rồng và thợ săn không thể ở bên nhau được, nếu không, ma cà rồng sẽ bị Viện Nguyên Lão moi tim xử tử, còn thợ săn sẽ bị Hiệp hội thợ săn giam giữ cả đời. Minh Am... làm sao bây giờ... em không muốn chết, cũng không muốn anh bị giam giữ...
Không cần lo lắng.
Hắn cầm bàn tay của cô lên, in lên mu bàn tay một nụ hôn, dịu dàng trấn an,
Anh sẽ không để em xảy ra chuyện gì đâu.
Phong Quang vẫn không cảm thấy nhẹ nhàng hơn,
Đám người trong Viện Nguyên Lão vô cùng bảo thủ, mà Hiệp hội thợ săn lại có nhiều người như thế... Sao hai người chúng ta có thể thắng được bọn họ cơ chứ?
Nhóc con nhà em không cần nghĩ ngợi nhiều như thế, cho dù có chuyện gì thì anh cũng sẽ đứng ở phía trước che chở cho em.
Anh nói nghe thì nhẹ nhàng lắm, đến lúc đó em thấy anh bị thương, em sẽ khó chịu chết mất.
Cô nghĩ một chút rồi đột nhiên lại bừng tỉnh tinh thần, cầm lấy tay hắn, ngồi thẳng dậy, nói:
Hay là như thế này đi, nếu anh bị bắt, đến lúc xét xử thì cứ nói là em cưỡng ép anh tiến hành nghi thức. Dù sao em là huyết tộc, em cũng có uy lực dụ dỗ con người của huyết tộc, có lẽ Hiệp hội thợ săn sẽ tin tưởng và thả anh ra.
Minh Am vỗ về gương mặt cô, nhẹ giọng hỏi:
Vậy còn em? Em bị người của Viện Nguyên Lão bắt thì phải làm sao hả?
Bản thân hắn là một nửa nhân loại, không có cái gọi là lực dụ dỗ như của huyết tộc, vậy thì lúc đó cô phải dùng lý do gì để giải vây cho mình chứ?
Em cũng không biết...
Phong Quang nhíu mày buồn rầu, nhưng sau đó lại nhanh chóng nở nụ cười,
Không sao đâu, đầu tiên cứ bảo đảm để anh sống sót đã, em có thể từ từ nghĩ cách, dù sao huyết tộc bọn em cũng không dễ chết như thế đâu.
Lông mi run rẩy, trong mắt hắn xuất hiện ánh sáng nhu hòa, xoay người một cái liền đè cô ở dưới thân, đầu tiên hắn hôn môi cô, sau đó tinh tế dán lên cánh môi cô khẽ nhấm nháp, nói:
Anh đói bụng.
Anh... Chẳng phải vừa rồi anh mới cắn rồi hay sao?
Mặt cô đỏ lên nhưng vẫn hé mở cổ áo của mình ra, để lộ cần cổ trắng nõn, khẽ nói:
Anh... cắn nhẹ thôi đấy.
Hắn cười một tiếng, cúi đầu liếm láp cổ cô một chút, cũng không cắn mà cầm tay phải của cô lên, răng nanh cắn vào cổ tay cô.
Khoái cảm quen thuộc lại một lần nữa ập đến, Phong Quang vừa hưởng thụ cảm giác mà hắn mang tới cho mình vừa mơ màng nghĩ, sao hôm nay tên này lại đổi chỗ cắn thế nhỉ?
Nhưng rất nhanh, hắn lại buông tay cô ra, cô còn đang nghĩ hôm nay kết thúc hơi nhanh thì hắn lại cắn bả vai cô, nói:
Hôm nay... Anh muốn nhấp nháp Phong Quang hết một lượt.
Mặt cô đỏ lên, hiểu ý của hắn là gì.
Người này muốn cắn hết mọi chỗ ở trên người cô đây mà!