• 6,565

Chương 992: Cua đổ thợ săn ma cà rồng (72)


Văn Tiễn nhìn Phong Quang bằng ánh mắt không còn gì để nói, rõ ràng như đang nói với cô rằng: cô đừng cho là tôi không biết cô là ma cà rồng còn chưa thức tỉnh thiên phú.

Phong Quang cũng lâm vào trầm mặc. Được rồi, cô chỉ muốn giả bộ làm anh hùng một tí cũng không xong.

Nhưng Yến La lại đột nhiên lạnh lùng nhìn Phong Quang, sau đó chỉ vào Văn Tiễn, dùng âm thanh lạnh thấu xương hỏi:
Vừa rồi cô gọi hắn là gì?


Phong Quang nhận ra có điều không ổn,
Bà làm sao thế?



Văn Tiễn...
Yến La lạnh giọng, đưa mắt nhìn sang nam sinh mặc đồng phục màu trắng,
Tên mi là Văn Tiễn?


Văn Tiễn khựng lại một giây, sau đó mới gật đầu:
Đúng thế, tên tôi là Văn Tiễn.



Là mi... Chính mi là người bắt ta sáu trăm năm trước!


Sáu trăm năm trước, Yến La là nhân vật mạnh cỡ nào chứ. Lúc đó, cho dù bị cả Hiệp hội thợ săn và Viện Nguyên Lão cùng vây bắt nhưng bà ta vẫn có thể thoát khỏi vòng vây mà không hề rơi vào thế yếu. Nhưng không ngờ, đột nhiên lại có một thợ săn ma cà rồng tên Văn Tiễn, Yến La không còn nhớ rõ mặt người đó nhưng vẫn nhớ rất rõ tên hắn.

Yến La bách chiến bách thắng luôn coi chuyện bị bắt này là một nỗi nhục. Nếu bà ta không bị Văn Tiễn bắt thì bà ta vẫn còn có thể tiếp tục săn giết thuần huyết, làm cho Osiris sống lại, nói không chừng bây giờ, bà ta và Osiris đã đứng trên đỉnh cao của thế giới mới rồi.

Mắt thấy Yến La đột nhiên trở nên như hung ác, Phong Quang vội vàng nói:
Chắc chắn là bà nhầm rồi, sáu trăm năm trước thì Văn Tiễn còn chưa được sinh ra, sao anh ta có thể bắt bà được chứ!



Văn Tiễn... Hôm nay ta phải giết mi!
Yến La hoàn toàn không nghe thấy Phong Quang nói gì cả, cổ tay bà ta đột nhiên có máu đỏ chảy xuống, máu đó hóa thành một cái roi dài màu đỏ, đánh về phía Văn Tiễn.

Thực ra, bà ta muốn dùng năng lực của mình làm cho máu trong người Văn Tiễn bạo thể thoát ra, nhưng giờ thân thể mà bà ta đang sử dụng cũng không phải của chính mình, vậy nên năng lực cũng bị hạn chế ở một mức độ nhất định. Nếu không thì bà ta đã trực tiếp đối mặt với Viện Nguyên Lão và Hiệp hội thợ săn rồi chứ chẳng cần phải kéo một đám ma cà rồng cấp thấp tới đây. Nhưng cho dù bị hạn chế thì năm đó bà ta cũng từng được tụng xưng là nữ ma cà rồng mạnh nhất, thực lực vốn không thể coi thường được.

Trường kiếm của Văn Tiễn chạm vào cái roi dài, bị lực đạo mạnh mẽ của chiếc roi ép cho phải lùi về sau một bước. Hắn ta quay đầu nói với Phong Quang,
Cẩn thận, tránh ở sau lưng tôi.



Còn có tâm tư nghĩ tới người khác nữa cơ à? Tự lo cho mình trước đi!
Thấy một chiêu không thành công, chiếc roi dài trong tay Yến La lại vung lên, lúc này, lực đạo và tốc độ đều vừa mạnh vừa nhanh. Thợ săn ma cà rồng mười bảy tuổi như Văn Tiễn muốn ngăn cản một ma cà rồng hơn sáu trăm tuổi tấn công cũng không phải chuyện dễ dàng.

Trong lòng Văn Tiễn âm thầm lo lắng, nếu hắn ta bị thương thì cũng chẳng sao, nhưng hắn ta đã đồng ý với thầy của mình là không thể để Phong Quang bị thương rồi.

Cũng vào lúc này, một bàn tay đặt lên vai Văn Tiễn, một tay khác đặt lên vai Phong Quang, chỉ nhìn thấy một tàn ảnh, sau đó chẳng thấy người đâu nữa.

Yến La cười, chiếc roi bay thẳng về phía cửa sổ, Yến Bạch đành phải bất đắc dĩ đưa hai người quay trở lại trong phòng.

Yến Bạch khẩn thiết nói:
Bà nội, thu tay lại đi...



Đã đi tới bước này rồi, sao có thể thu tay lại được chứ?
Yến La lạnh nhạt đáp:
Yến Bạch, tránh ra! Nếu không ta sẽ giết cả cháu đấy!


Yến Bạch sợ hãi, người run lên một chút, nhưng vẫn cứng rắn không chịu lùi về sau,
Cháu cũng là người của Yến gia, cháu không thể tiếp tục nhìn bà phạm sai lầm được nữa!


Phong Quang hơi bất ngờ quay sang nhìn Yến Bạch, nghĩ thì ra tên nhãi nhìn yếu đuối thế kia mà cũng có lúc mạnh mẽ đến vậy!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.