• 6,565

Chương 998: Cua đổ thợ săn ma cà rồng (78)


Viện trưởng Viện Nguyên Lão là Mạc Phong, năng lực của ông ta là đôi mắt. Anh mắt đầu tiên khi nhìn thấy Phong Quang tại sân vận động của trường Osiris, ông ta đã biết Phong Quang mang thai đứa con của loài người, bởi vì mang thai của người không cùng tộc nên ước số hút máu trong cơ thể Phong Quang cũng xảy ra biến hóa. Trước khi đứa bé trong bụng cô làm hỏng hoàn toàn huyết mạch của cô, Mạc Phong phải ngăn cản việc này.

Mà gã đàn ông loài người đã làm vấy bẩn sự thuần huyết kia cũng phải trả một cái giá tương ứng.

Thế nên, ông ta đã nói rõ điều kiện với vợ chồng ông bà Hạ, chỉ cần Phong Quang nói ra người đàn ông là ai, lại bỏ đi đứa bé trong bụng mình, ông ta sẽ phá lệ, phán Phong Quang vô tội và thả ra.

Mà hai điều kiện này, dù là điều kiện nào, Phong Quang cũng đều không làm được.

Cô sẽ không nói ra tên của Minh Am, huống chi bây giờ người của Viện Nguyên Lão chỉ cho rằng đó là một người đàn ông nhân loại bình thường, cũng không biết thực ra thân phận người đó là một thợ săn ma cà rồng, nếu bọn họ biết hắn là thợ săn ma cà rồng thì tình hình sau đó còn be bét hơn hiện tại rất nhiều.

Dù sao, đây là quy định giống nhau duy nhất mà Hiệp hội thợ săn và Viện Nguyên Lão cùng đề ra. Đó là thợ săn và ma cà rồng không thể kết hợp với nhau, nếu không một người sẽ phải chịu cực hình đâm xuyên tim, còn một người bị giam giữ cả đời.

Người tự do như Minh Am, thích uống rượu, còn thích đọc tạp chí người đẹp... nếu hắn bị giam giữ cả đời thì sao hắn có thể sống nổi chứ.

Thấy vợ mình lại sắp nổi giận, Hạ Triều vội vàng lên tiếng làm dịu không khí,
Phong Quang, đừng trách mẹ con, bà ấy cũng vì quá sốt ruột thôi. Bố hy vọng con có thể nghĩ kỹ. Nếu con không đồng ý với hai điều kiện trên, có lẽ Viện Nguyên Lão cũng sẽ không giết con, nhưng con sẽ bị cầm tù ở nơi quỷ quái này cả đời, mà đứa con trong bụng con...



Bọn họ sẽ không để con sinh nó ra.
Vương Từ lạnh lùng nói tiếp,
Đối với Viện Nguyên Lão, không gì quan trọng hơn việc giữ gìn huyết thống thuần huyết cả, cho dù con có muốn bảo vệ đứa bé trong bụng thì con cũng chẳng làm nổi đâu.


Bàn tay đặt trên bụng của Phong Quang hơi run rẩy, cô hiểu rõ, mẹ cô nói không sai chút nào.

Cho dù Hạ gia có thế lực mạnh như thế nào đi chăng nữa thì bọn họ cũng chẳng có khả năng địch lại với Viện Nguyên Lão.


Phong Quang...
Tay Vương Từ đặt lên cửa kính, vào lúc này, bà mới lộ ra sự dịu dàng của một người mẹ,
Cuộc đời con còn dài lắm, không nên vĩnh viễn bị nhốt ở nơi này. Con còn rất nhiều chỗ chưa tới, còn rất nhiều chuyện chưa làm, sinh mệnh con còn dài như thế... Mẹ chỉ có một đứa con gái là con, mẹ không muốn mất con, người đàn ông kia... ở trong mắt con, thật sự còn quan trọng hơn mẹ và bố con hay sao?


Vấn đề này, Phong Quang không thể nào trả lời được.

Hai bên đều có quan trọng ngang nhau, cô không thể dễ dàng nghiêng hẳn về bất kỳ bên nào được.

Đây là một câu hỏi không có lời giải.

Đôi khi con người ta hiểu rất rõ, do dự chính là làm tổn thương tới người khác, nhưng khi bản thân mình chân chính trải qua mới biết đôi khi sự rõ ràng chẳng có tác dụng gì.

Hạ Triều thở dài, ông vỗ vai vợ trấn an,
Cho con bé một chút thời gian suy nghĩ đi.


Vương Từ che miệng không nói gì.

Hạ Triều nhìn con gái bên kia khung kính, tâm tình của ông cũng chẳng dễ chịu hơn Vương Từ là bao:
Phong Quang, con cứ suy nghĩ cho cẩn thận, bố mẹ chỉ có thể xin Viện Nguyên Lão ba ngày thôi. Sau ba ngày, bố hy vọng con có thể cho mọi người một đáp án vừa lòng.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Cua Trai Của Nữ Phụ.