• 7,739

Chương 676: Vợ kiếm tu đương nhiên là kiếm (65)



A Viện...
Hai tay Quan Tỉnh nằm lầy Cô Ảnh Kiểm, hắn ta không thể khống chế được đôi tay run rẩy, dù thân thể hắn ta đã tàn t8ạ không chịu nổi, hắn ta vẫn cố gắng nở nụ cười đẹp nhất:
A Viện, người trở lại rồi.


A Viện trở lại, vậy công chúa đ3iện hạ thì sao?

Thiếu niên đã sớm mất đi lý trí, đứng sững sờ, đôi mắt u ám.
Nếu Ninh Ninh biết được suy nghĩ nguy hiểm của hắn, chắc chắn sẽ không nhịn được mà mắng hẳn là tên biến thái!
Cô Ảnh Kiếm bay ra khỏi thân thể Quan Tinh, lơ lửng giữa không trung, vết máu nhuộm đỏ đường vân trên thân kiểm, làm cho thanh kiếm càng thêm lấp lánh chói mắt. Quan Tinh run rẩy, không bao lâu sau, hắn ta quỳ rạp xuống đất, ngửa mặt lên nhìn chằm chằm vào Cô Ảnh trước mắt, giọng run rẩy:
A Viện đâu?

Ngươi mưu toan lấy ta để nuôi dưỡng linh hồn của nàng, nhưng sự thật lại ngược với mong đợi của ngươi, nàng cứu ta, thế nên người sống sót chính là ta.

Sự thật khiến hắn ta khó có thể chấp nhận nhất lại bị Ninh Ninh lạnh lùng nói hết cả ra, Quan Tinh không nhịn được nữa, cúi đầu phun một ngụm máu lớn.
Ninh Ninh nói:
Trên người người toàn là vết thương, quỳ ở đó không được nhúc nhích!

Vô Dục
được
, sau đó vô cùng ngoan ngoãn quỳ trên mặt đất, nhìn thanh kiểm đó không chớp mắt.
Ngưỡng mộ quá... hắn cũng muốn được công chúa điện hạ đâm.

Nàng sẽ không trở lại đâu.

9
Khi giọng người phụ nữ vang lên, ánh kiếm lóe sáng, kiểm khí mãnh liệt làm Quan Tinh phải lùi liên tiếp ba bước về phía sa6u, đập mạnh vào cây mai. Hắn ta ngước mắt, không thể tin nổi khi nhìn Cô Ảnh Kiếm bay nhanh tới đâm vào lồng ngực mình, xuyên5 qua thân thể hắn ta rồi đâm vào thân cây.
Trong nháy mắt, đôi mắt của Vô Dục lại có ánh sáng:
Công chúa điện hạ!

Hắn vô thức muốn chạy đến những thân thể của hắn đã không chống đỡ nổi nữa, vừa bước một bước thì đã quỳ rạp xuống đất.
Quan Tinh đã nhiều lần chịu phản phệ của thiên đạo, hơn nữa còn dùng thuật pháp nhiều lần, tình trạng của hắn ta bây giờ còn tệ hơn cả Vô Dục.

Khi biết được A Viện đã biến mất, mọi cố chấp của hắn ta như tan thành mây khói, lưng gù hắn đi.

Song Ninh Ninh không hề thấy hắn ta đáng thương. Lúc trước A Viện muốn cứu Cảnh Vương, cho dù sau đó có chết thật thì đó cũng là lựa chọn của nàng, ít nhất nàng có thể bình yên trải qua những năm tháng cuối đời, vậy mà Quan Tinh lại tự cho mình là đúng, phá vỡ tất cả.

Hắn ta giam linh hồn của nàng mười năm, trong mười năm này, A Viện không có người nói chuyện cùng, sự cô độc và đau đớn của A Viện đều do Quan Tinh mang lại.

Người đàn ông áo trắng, vẻ ngoài tuấn mỹ, ôn hòa hiền hậu bây giờ lại yếu ớt hơn một người phàm, người hắn ta lấm lem, đầu tóc rối bời, lúc ngước mắt lên, đôi mắt u ám của hắn ta như giấu một tia hy vọng:
A Viện đã nói gì với ngươi?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhật Ký Hắc Hóa Của Bạch Nguyệt Quang.