• 989

Chương 53: Mụ Mụ Của Ta Không Thể Đáng Yêu Như Vậy


Zenjou Aoi gương mặt hồng lên, nàng nhắm mắt lại hưởng thụ hương vi kẹo đường.

Tadashi Ringo nhìn thấy một màn này thì nàng gật đầu, mọi người không lừa ta, vị ngọt có thể mang người cảm giác hạnh phúc.

Zenjou Aoi mất hết năm phút đồng hồ để xử lý xong cây kẹo đường, nàng nhíu mày lại, cảm giác chưa đủ thỏa mãn.


Muốn..!.


Zenjou Aoi quay đầu sang nhìn Tadashi Ringo, nàng giống như tiểu nữ hài đưa tay ra đối với Tadashi Ringo khao khát nói.

Tốt đáng yêu..!

Tadashi Ringo nhìn thấy Zenjou Aoi từ thành thục phu nhân biến thành tiểu nữ hài, nàng ánh mắt sáng lên thầm nghĩ.

Đang lúc Tadashi Ringo dự định lấy thêm một cây cho Zenjou Aoi thì nàng động tác dừng lại, bởi vì nàng nhận ra không đúng.

Tadashi Ringo ánh mắt nghi hoặc nhìn lại Zenjou Aoi, nàng nhìn ra trong mắt của Aoi có chứa không thỏa mãn lẫn thèm muốn thì con ngươi co rụt lại.


Đây là? Dấu hiệu của cơn nghiện? .


Tadashi Ringo nhỏ nhẹ lẩm bẩm, thanh âm này chỉ có bản thân Tadashi Ringo nghe được.

Tadashi Ringo vừa quan sát Zenjou Aoi biểu hiện, từ trong ánh mắt của Zenjou Aoi khiến cho Ringo cảm thấy nàng giống như một tên nghiện.


Móa nó, sớm biết vật này nguy hiểm ta cũng không dám lấy ra!! .


Tadashi Ringo trong lòng chửi tục lên, nàng hiện tại vô cùng đau đầu, cũng không biết nên xử lý việc này như thế nào.


Muốn, ta muốn ăn kẹo....
Zenjou Aoi nhìn thấy Tadashi Ringo trầm mặc không có động tĩnh, nàng níu áo của Ringo nũng nĩu nói.


Ta đang đau đầu, đi qua một bên...
Tadashi Ringo không chút nào mềm lòng, nàng đầy Zenjou Aoi qua một bên, không chút khách khí nói.

Bị Tadashi Ringo đẩy đi ra Zenjou Aoi có chút ủy khuất, nhưng nàng vẫn ngoan ngoãn đứng ở một bên.

Hiện tại Zenjou Aoi hành vi cũng biến thành hài tử, điều này khiến cho Tadashi Ringo sớm đau đầu còn đau đầu hơn.

Đã nghiện rồi cũng thôi đi, thế mà lại còn biến thành như vậy, Tadashi Ringo cảm giác mọi chuyện càng ngày càng hỏng bét.


Muốn hay không hiện giờ chạy? .
Tadashi Ringo lam sắc đồng tử sáng đi lên, nàng trong đầu hiện đi ra một suy nghĩ nguy hiểm.

Không được, nàng là ai? Nàng là Tadashi Ringo , nàng làm sao có thể bỏ chạy phủ nhận mình sai lầm.

Khụ khụ, bên trên là tác giả thêm vào, đừng có tin nó, trách nhiệm là đồ vật gỉ? Có ăn được hay không?

Suy nghĩ thông suốt, Tadashi Ringo nhẹ nhàng gật đầu, nàng âm thầm quyết định bỏ chạy.

Zenjou Aoi đứng một bên len lén nhìn Tadashi Ringo, nàng trong lòng đột nhiên có dự cảm không tốt.

Đây là của ‘hài tử’ trực giác, bọn họ có thể cảm nhận được cảm giác bị quan tâm hay vứt bỏ.

Hiện giờ Zenjou Aoi đột nhiên có cảm giác Tadashi Ringo giống như muốn vứt bỏ nàng.

Nghĩ như vậy, Zenjou Aoi đồng tử không tự chủ được chảy nước mắt ra.


Này, ta còn chưa làm gì? Ngươi khóc cái gì? .


Vốn đang muốn đi Tadashi Ringo nhìn thấy một màn này, nàng hết sức bực bội mở miệng nói.

Rõ ràng thân thể hết sức dụ hoặc người, vậy mà tâm linh như một hài tử đồng dạng, khiến cho Ringo cảm thấy không chút nào hoài hòa.


Đừng có đi có được hay không?.


Zenjou Aoi nàng mím môi, do dự một chút sau đó níu tay Ringo tay mở miệng nói.

Xong, mụ mụ, ta có cảm giác mình trái tim bị mềm hóa!!

Tadashi Ringo nhìn thấy Zenjou Aoi tư thái hài nhi như vậy, nàng trái tim nhảy dựng lên một cái.

Tadashi Ringo theo bản năng muốn kẹp hai nách của nàng nâng đi lên, nhưng Ringo lúng túng phát hiện đây không phải loli, không nâng lên được.


Thôi, tự làm tự chịu vậy!! .


Tadashi Ringo vỗ trán, nàng trong lòng phức tạp tâm tư thầm nghĩ.

Nàng mặc dù không có tinh thần trách nhiệm cao cũng không sai, nhưng muốn nàng quyết định bỏ mặc ‘hài tử’ không nhìn thì Tadashi Ringo không làm được.

Zenjou Aoi nữ nhân này bình thường cũng không khiến người ta bớt lo, nàng hiện tại tâm linh biến thành hài tử càng hỏng bét.

Tadashi Ringo sợ nếu như mình không làm gì thì Zenjou Aoi lại một lần nữa đi vào khu vực lưu manh giống như vậy.

Sau đó bị thúc thúc đưa kẹo dụ dỗ cho đi cũng không biết.


Được rồi, ta không đi đươc chưa....


Cảm nhận được Zenjou Aoi đáng thương biểu tình, Tadashi Ringo mệt mỏi mở miệng nói.

Tiểu hài tử Tadashi Ringo còn có thể biết một chút thủ đoạn chăm sóc, còn đại hài tử nàng chưa có kinh nghiệm bao giờ.

Zenjou Aoi nghe được như vậy nàng gương mặt vui vẻ lên, liên tục gật đầu ôm sát Ringo, nàng vẫn còn chút lo lắng Ringo dự định rời đi.


Ục ục ục.. .


Zenjou Aoi bụng nhỏ kêu gào lên, nàng vô ý thức sờ bụng mình, sau đó đáng thương nhìn Tadashi Ringo.


Được rồi, dẫn ngươi đi ăn được chưa!! .


Tadashi Ringo không cách nào nhìn nổi gương mặt thành thục đôi mắt long lanh như vậy, nàng mở miệng đồng ý đi xuống.


Ringo-chan là tốt nhất! .
Zenjou Aoi cười hì hì, nàng ôm lấy cánh tay của Tadashi Ringo đầy vui vẻ nói.

Tadashi Ringo nghe được Zenjou Aoi câu nói thì cũng không tự chủ được có chút vui vẻ, nàng cảm thấy có chút thành tựu.

Không đúng, vừa rồi Zenjou Aoi gọi tên của nàng? Nói như vậy chẳng phải Zenjou Aoi vẫn còn lưu giữ lại ký ức?

Tadashi Ringo ánh mắt híp lại, nàng sờ sờ cằm bắt đầu suy tư, nàng nghiên đầu sang đối với Aoi nghi hoặc hỏi.


Ngươi còn nhớ phía trước chuyện gì xảy ra sao? .


Tadashi Ringo vẫn hỏi Zenjou Aoi, nàng muốn chắc chắn Zenjou Aoi tâm trí cụ thể như thế nào, có hoàn toàn nhớ rõ trước kia tình huống hay không.


Nhớ chuyện gì cơ? Ta trí nhớ vẫn bình thường nha!! .
Zenjou Aoi ánh mắt khó hiểu nhìn Ringo, nàng có chút nghi ngờ mở miệng nói.


Ngươi có hay không nhớ đến Tohsaka Tokiomi là ai? Ngươi đối với hắn có cảm nghĩ gì? .


Tadashi Ringo cũng rõ ràng câu hỏi mình có chút không rõ ràng, nàng suy tư một chút sau đó mở miệng nói.


Tohsaka Tokiomi ? .



Đương nhiên là biết rồi, tức chết ta... Hắn vậy mà vứt bỏ ta....


Zenjou Aoi lặp lại Tadashi Ringo vừa nhắc đến đôi tượng, sau đó nàng sắc mặt đỏ bừng lên tức giận mắng.

Tadashi Ringo nhìn Zenjou Aoi giống như hài tử trút giận dáng vẻ, nàng cũng có chút cảm thấy Aoi dáng vẻ này có vẻ tốt hơn trước rất nhiều.

Zenjou Aoi tính cách lúc trước có một số điểm nàng không cách nào ưa thích nổi, hiện tại trong manh manh đáng yêu nhiều.

Tadashi Ringo trong lòng hiện tại đột nhiên không muốn cho Zenjou Aoi khôi phục nhân cách cũ trở lại.

Tadashi Ringo nhanh chóng lắc đầu, nàng không muốn tiếp tục suy nghĩ chuyện phiền não này, nàng nhanh chóng kéo Zenjou Aoi vào nhà hàng, bao no nàng.

....

Ting tòn...

Matou Sakura đang ngồi trong nhà xem phim hoạt hình, nàng đột nhiên nghe được thanh âm tiếng chuông nhà vang lên.

Matou Sakura nhíu mày lại, Tadashi Ringo thường trở về cũng sẽ không bấm chuông, mà đi thẳng vào nhà.


Chẳng lẽ có khách đến thăm? .


Matou Sakura trong lòng nghi ngờ, sau đó nàng chủ động đi ra ngoài mở cửa.


Nha đầu này dự định muốn làm gì? .
Scathach dùng Thiên Lý Nhãn nhìn ra ngoài tình huống, nàng nhíu mày lại thầm nghĩ.

....


Cho hỏi ngươi là ai nha?


Matou Sakura cũng không có lập tức mở cửa đi ra, mà trước tiên hỏi thăm, nàng cũng biết không nên cho người lạ vào nhà.


Là Sakura-chan sao? Là ta...! .
Ở bên ngoài cửa một thanh âm vang lên.


Là Ringo tỷ tỷ!! .


Matou Sakura ánh mắt sáng lên, không cần nói ra tên, nàng cũng nhận ra thanh âm là ai.


Tỷ tỷ, đợi một chút, ta nhanh chóng mở cửa ra liền!! .


Matou Sakura cũng không có tiếp tục lề mề, nàng nhanh chóng mở cửa ra cho Tadashi Ringo đi vào.

Mặc dù Matou Sakura có chút nghi hoặc vì sao, nhưng nàng không có nhiều như vậy thời gian suy nghĩ lung tung.

....

Tadashi Ringo đứng ngoài cửa có chút lúng túng, nàng bên cạnh là Aoi đang tò mò nhìn xung quanh, nàng ôm lấy Ringo run rẩy, giống như sợ người lạ cùng nơi xa lạ.

Tadashi Ringo cảm thấy mệt mỏi, nàng không biết nên xử lý Zenjou Aoi như thế nào, cho nên chỉ có thể mang đối phương về nhà.

Nhưng mà Tadashi Ringo cũng không dám vào nhà, dù sao cũng không biết nên giải thích thế nào Zenjou Aoi sự việc, đặc biệt là nên lắc lư Matou Sakura thế nào.

Cửa nhanh chóng được mở ra, Tadashi Ringo ngay lập tức nhìn thấy tiểu nữ hài tóc tím thò đầu ra, nàng mở miệng nói,
Đa tạ ngươi, Sakura-chan...



Ringo tỷ tỷ, mừng ngươi về nhà....


Matou Sakura nhìn thấy Tadashi Ringo thân ảnh thì nàng cười sáng lạn, thanh âm đầy ôn nhu mở miệng nói.

Matou Sakura đột nhiên cũng chú ý đến bên cạnh Tadashi Ringo giống như có người khác, nàng nghi ngờ nhìn lên thì giật cả mình, nàng run rẩy mở miệng nói,
Mụ mụ? .


Matou Sakura đầu óc trống rỗng, nàng cả người không được tự nhiên, mụ mụ vì sao lại xuất hiện ở nơi này.

Zenjou Aoi nghe được Matou Sakura lời nói, đang tò mò nhìn xung quanh Aoi nghe được thanh âm quen thuộc thì nhìn lại.


Sakura-chan, cuối cùng cũng gặp được ngươi....


Zenjou Aoi cũng kinh hỉ lên, nàng vẻ mặt hớn hở ôm lấy Matou Sakura , sau đó mở miệng nói.


Sakura-chan, làm sao lại nhuộm màu rồi? .



Còn nữa, vì sao ngươi lại xuất hiện ở nơi này...


Matou Sakura nghe được Zenjou Aoi liên tục mở miệng hỏi, nàng đột nhiên cảm thấy không đúng, nàng quan sát chăm chú lại phát hiện hình như đây không phải là nàng mụ mụ.

Mụ mụ của ta không thể nào đáng yêu như vậy!!

Matou Sakura cơ thể nhanh chóng bay màu, nàng thân thể cứng ngắc không cách nào cử động.

(P/S: Tác đối với Aoi cái nhìn khá là tốt, nhưng có một số đặc điểm không thích lắm, cho nên tác muốn cải tạo một chút tính cách, các ngươi có để nghị gì không? )

Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nhị Thứ Nguyên Thần Tượng Âm Nhạc.