• 1,840

Chương 448: Vô đề


(1)A Q: Nhân vật chính của tiểu thuyết
AQ chính truyện
, tác giả Lỗ Tấn.

A Q nổi tiếng vì phương pháp thắng lợi t8inh thần.

Ví dụ như mỗi khi anh bị đánh thì anh lại cứ nghĩ
chúng đang đánh bổ của chúng
.
Lệ phi nương nương ảnh hưởng đến nhà mẹ của nàng ta, nên thái độ với nha đầu để tiện kia cũng thay đổi không ít.
Chỉ là một đứa làm ruộng, lại có thể khiến biết bao nhiêu quý nhân đối xử bằng ánh mắt khác.
Nha đầu để tiện này cũng quá may mắn rồi! Mặc dù trong lòng Lý Mỹ Nhu vô cùng khinh bỉ Dư Tiểu Thảo này, nhưng nghĩ đến quan hệ lợi và hại trong đó, cảm thấy mình cần phải có quan hệ tốt với người này, nhất định sẽ rất có lợi cho tương lai của nàng ta và nhà nàng ta.
Không lâu sau, tin tức trong tay Dư đại nhân mới nhậm chức có công thức khiến phụ nữ trở nên trẻ trung xinh đẹp lan truyền trong Kinh thành.
Trong khoảng thời gian ngắn, sóng ngầm mãnh liệt.
Phòng phu nhân trở nên bận rộn, người đến hỏi thăm tin tức nhiều vô số kể.
Cuối cùng, thậm chí ngay cả Lưu tổng quản cũng bị phái đến bên cạnh Dư Tiếu Thảo, nói là giúp đỡ quản lý công việc của lều lớn rau quả trong thôn trong lúc hắn không ở đây.
Thật sự nói trắng ra chính là bảo vệ trá hình.
Dư Tiểu Thảo cũng không kiểu cách, nhận hết toàn bộ người được đưa tới.
Trong khoảng thời gian ngắn, Dư Tiểu Thảo trở thành miếng thịt thơm ngon nhất, đi đến đâu cũng có người như hổ rình mồi.
Cũng may có hai đại cao thủ là thị vệ nhất đẳng của phủ Tĩnh Vương đi theo bên người, còn có Lưu tổng quản thâm sâu không lường được bên cạnh Dương Quân vương đi theo, khiến rất nhiều người đều tạm ngừng suy nghĩ.
Luồng gió này cũng thổi vào trong hoàng cung.
Tuy gia sản của chúng ta không nhiều, nhưng cũng không đến nỗi cần khuê nữ giúp đỡ sống qua ngày, khiến cho khuê nữ bị nhà chồng xem thường!
Đối với đứa con dâu này, Lý phu nhân xem thường bằng mọi cách.
Đều do lão gia, uống rượu say làm gì không làm, cứ phải đồng ý trở thành thông gia với người ta.
Giờ thì hay rồi, bỗng dưng nhiều thêm một thông gia nghèo hèn, luôn cứ muốn lấy đô từ phủ Thị Lang qua đó.
Nghe nói, cà chua bi chăng những hương vị ngon, còn rất có lợi cho sức khỏe nữa!
Nghe nói trước đó vài ngày tiểu công chúa trong cung không khỏe, lại không chịu uống thuốc.
Dư Tiểu Thảo dâng lên một giỏ cà chua bi nhỏ, sức khỏe của tiểu công chúa không uống thuốc đã tốt như thế! Bây giờ chẳng những khẩu vị tốt, khí sắc cũng rất tốt, người cũng hoạt bát hơn không ít.
Bây giờ chỉ riêng rau xanh trái cây của mùa đông này đã đủ được các nhà quyền quý nhớ mãi không quên rồi.
Nghe nói cà chua bi trong thôn trang của Dương Quân vương gần như đuổi kịp độ tự tay thiết kế của Khương Tứ Nương, trở thành vốn khoe khoang lúc đãi khách của các quyền quý rồi.
Lý phu nhân nghĩ đến Phòng phu nhân lớn hơn mình tận bốn năm tuổi, nhìn qua lại chỉ mới hơn ba mươi, làn da mềm mại giống như tiểu cô nương.
Nếu thật sự là công hiệu của trà hoa đào kia, một khi Dự Tiểu Thảo dành ra thời gian, làm ra nhiều trà hoa đào một chút, cho dù tặng người khác hay bán ra, cũng chắc chắn được hoan nghênh hơn quần áo Khương Tử Nương tự mình làm.
Làm gì phải hứa hẹ5n một năm bốn mùa, một mùa hai bộ không thể thiếu chứ?
Lý Mỹ Nhu tỏ vẻ trong lòng rất ấm ức, một bộ quần áo nàng ta tâm tâm niệm niệm cũng không có được, mà nha đầu quê mùa thô tục kia lại có bốn bộ quần áo mặc luân phiên!
Lý phu nhân vội vàng trấn an con gái:
Nhu Nhi, ngẫm lại xuất thân của Khương chuyên gia, chỉ là một tầng lớp thương nhân buôn bán.
Sĩ nông công thương, còn thấp hèn hơn cả nông dân.
Trong Kinh càng truyền càng quái dị, nói Dự Tiểu Thảo có thể nghịch chuyển vụ mùa, trồng ra rau xanh dưa quả trái mùa, có năng lực phản tự nhiên, làm người ta cải lão hoàn đồng! Nếu nói có thể biến người ta thành trẻ trung xinh đẹp chỉ có thể kích động trái tim của một vài phu nhân yêu cái đẹp thôi.
Nhưng cải lão hoàn đồng thì sẽ càng khiến nhiều người động lòng hơn.
Trẻ mãi không già là thứ quân vương các triều đại theo đuổi mà không được, huống chi là quan lại và dân chúng chứ?
Sau khi nhận được tin tức, Dương Quân vương đã ngửi ra mùi âm mưu.
Gần đây hắn nhận việc, thật sự không thể phân thân được, bèn phái hai thị vệ võ công cao cường cho Dư Tiểu Thảo, dặn dò lúc tiểu nha đầu lui tới hoàng trang nhất định phải dẫn hai người theo.
Vẫn không yên tâm, lại phải thêm hai nha hoàn biết võ công bảo vệ bên người.
Không cần mẹ khuyên thêm nữa, bản thân nàng ta đã suy nghĩ thông suốt rồi, nhưng vẫn giả vờ ấm ức nói:
Mẹ, người yên tâm đi! Sau này con gái sẽ không lỗ mãng tìm nàng ta gây phiền phức nữa.
Nếu nàng ta sẵn lòng, nữ nhi sẽ qua lại xã giao với nàng ta như bạn bè.

Đây mới là con gái ngoan của mẹ! Con chịu ấm ức rồi, không phải con đã nhìn trúng vòng tay họa tiết đám mây khảm tơ vàng ở chỗ mẹ từ lâu rồi sao? Trở về mẹ bảo nha hoàn tìm rồi đưa qua cho con!
Lý phu nhân cảm thấy rất vui mừng vì con gái nhà mình phối hợp.
Lý Mỹ Nhu mừng rỡ trong lòng, nhưng lại do dự nói:
Không phải nói cái vòng tay đó chỉ truyền cho con dâu không truyền cho con gái sao? Dường như đại tẩu cũng rất hứng thú với nó ấy!

Hừ! Cho nàng ta? Còn không bị đầy đến nhà mẹ của nàng ta à? Nhu Nhi, tương lai con tuyệt đối đừng giống đại tẩu con, luôn cứ nghĩ giúp đỡ cho nhà mẹ.
Không phải Phòng phu nhân của hôm nay là một ví dụ sao?
Mặc dù trong lòng Lý Mỹ Nhu không phục, nhưng không thể không thừa nhận đây là sự thật.
Cà chua bi, mười lượng bạc một hộp nhỏ, bên trong chứa không tới nửa cân cà chua, phủ Thị Lang cũng không phải không ăn nổi.
Nhưng người ta là tiêu thụ hạn chế, trong mỗi một cửa tiệm, một ngày chỉ bán ra hai mươi hộp.
Trong Kinh nhiều quyền quý như vậy, còn có những thương gia rất có tiền nữa, một ngày đừng nói khoảng trăm hộp, cho dù gấp mười lần cũng bán hết được! Trong hai tháng này, phủ Thị Lang cũng chỉ giành được một hộp mà thôi.
Các chủ tử của phủ Thị Lang cộng lại cũng có mười vị thiếp, còn có tiểu thiếp được cha cưng chiều, một người có thể được chia một trái hai trái đã rất không tệ rồi.
Đột nhiên, nàng ta giống như nghĩ đến gì đó, vén rèm lên nhìn trái nhìn phải, sau đó nghiêm mặt nói:
Mẹ, lời này cũng không thể nói ở bên ngoài! Thiết kế của Khương đại gia luôn luôn là thứ mọi người theo đuổi và tán tụng.
Nếu truyền đến tai nàng ta, nhà chúng ta lại bị Linh Lung tú phường cho vào danh sách khách hàng bị từ chối mua bán đấy! Ngàn vạn lần phải nói chuyện cẩn thận đó!


Vẫn là khuê nữ của mẹ suy nghĩ chu đáo! Được, không nói nữa! Sau này hai mẹ con chúng ta chỉ lặng lẽ nói trong nội viện thôi!
Lý phu nhân bỗng nghĩ tới mục đích của chuyển đi hôm nay, thế này cuối cùng là đạt được hay không đạt được nhỉ?
Nhu Nhi, xem ra trong tương lai thành tựu của Dư Tiểu Thảo này không thể kém hơn Khương Tứ Nương kia.
AQ có nhiều t3ình huống lý luận đến
điên khùng
.
A Q hay bắt nạt kẻ kém may mắn hơn mình nhưng lại sợ hãi trước những kẻ hơn m9ình về địa vị, quyền lực hoặc sức mạnh.

Mẹ, mẹ nói xem Khương chuyên gia nghĩ gì vậy? Nếu cho nàng ta linh cảm t6hiết kế đúng như nha đầu để tiện kia nói, thì tặng cho nha đầu kia hai bộ quần áo là được rồi.
Mặc dù nàng ta được cưng chiều ở trước mặt cha mẹ, cũng chỉ được chia nhiều hơn huynh trưởng và các đệ đệ một trái mà thôi.
Cà chua bi kia nhỏ nhắn lung linh, quả cà chua tươi đẹp, đỏ chót khiến người ta yêu thích.
Ăn một quả, chua chua ngọt ngọt, nước quả tràn ngập trong miệng, khiến người ta yêu hương vị này ngay lập tức.

Mẹ, người nói cái gì vậy!
Nhắc tới hôn sự của mình, Lý Mỹ Nhu xấu hổ đến đỏ cả mặt.
Chỉ cần ở lại Kinh thành, với thân phận đại tiểu thư nhà quan tam phẩm của nàng ta, có lẽ tìm được một nhân duyên tốt không phải chuyện khó.
Cho nên, ấm ức trong chốc lát thò có là gì? Nhưng mà nàng ta cũng biết, lúc này không phải lúc nhắc đến việc cưới xin.
Mặc dù được tán tụng giống như một đóa hoa, đi lại trong giới phu nhân có thân phận cao quý nhất trong Kinh, chắc chắn trong lòng sẽ tự ti.
Bây giờ đột nhiên xuất hiện một nha đầu có xuất thân không khác nàng ta là mấy, đương nhiên hai người phải tinh tinh tương tích 2 rồi!
(2)Tinh tinh tương tích: Người có tính cách, chí thú, cảnh ngộ tương đồng thì thường bảo vệ, đồng tình, hỗ trợ cho nhau.
Lúc này trên mặt Lý Mỹ Nhu mới tan hết mây đen.
Quần áo, tay nghề kém hơn Khương Tứ Nương một chút làm ra cũng chỉ có thể trang trí bề ngoài.
Nhưng làn da thì không giống vậy, có quần áo lộng lẫy xinh đẹp bao nhiêu, tôn lên khuôn mặt già như vỏ cây, cũng không mặc ra được một hai phần mười hiệu quả của quần áo.
Làn da đẹp rồi, trở nên trẻ trung rồi, cho dù quần áo trong nhà cũng có thể mặc ra cảm giác không giống.
Đều do nha đầu để tiện Dư Tiểu Thảo kia làm hại đến danh tiếng của nàng ta! Con người của Lý phu nhân đảo qua đảo lại, nói:
Không biết công thức làm trà hoa đào của nhà đầu Dư gia này từ đầu mà ra.
Nếu chúng ta có công thức như vậy, đó chắc chắn là đại phát tài!
Lý Mỹ Nhu nghĩ tới nghĩ lui, nụ cười trên khóe miệng sâu hơn mấy phần, nhẹ giọng nói:
Mẹ, công thức có thể khiến phụ nữ trở nên trẻ trung, nếu như truyền ra ngoài, chắc chắn khiến người ta chạy theo như vịt! Gia đình có quyền thể lớn hơn Phòng tướng quân ở trong Kinh rất nhiều! Mẹ nói xem, nếu truyền chuyện này ra ngoài, quan lục phẩm xuất thân nông nữ kia có thể giữ được công thức của nàng ta không?

Ý của con là?
Lý phu nhân ngạc nhiên nhìn con gái nhỏ nhà mình, ánh mắt tàn nhẫn và dáng vẻ dữ tợn kia, khiến bà ta cảm thấy xa lạ.

Rất đơn giản! Con không chiếm được, cũng không cho nhà đầu để tiện kia chiếm được! Cho dù công thức này rơi vào tay ai, cũng tốt hơn trong tay nha đầu để tiện kia!
Lý Mỹ Nhu nghiến răng nghiến lợi nói.
Một vài phi tử được cưng chiều thổi gió bên gối đến tại Hoàng thượng, ngay cả Hoàng hậu cũng coi trọng chuyện này mấy phần.


Hoàng thượng, ngài nói xem trên thế giới này thật sự có phương thuốc có thể cải lão hoàn đồng sao?
Hoàng hậu nương nương nhìn khuôn mặt trong gương đã không còn tươi trẻ giống như mấy năm trước nữa, nhẹ giọng hỏi.

Chu Quân Phàm cười ha hả, nói:
Nàng ấy, còn là mẫu nghi thiên hạ đấy! Sao cũng tin lời đồn nhảm của mấy người không có kiến thức kia chứ? Cải lão hoàn đồng, nếu thật sự có phương thuốc như vậy, Hoàng đế của các triều đại có thể bỏ qua sao? Nàng từng nghe triều đại nào xuất hiện người trẻ mãi không già chưa? Hơn nữa, Phỉ Nhi nàng cần phải dùng đến thuốc cải lão hoàn đồng làm gì? Nhìn khuôn mặt này một chút xem, giống y như mười tám vậy.

Còn trẻ nữa, có lẽ trẫm sẽ nhiều thêm một khuê nữ rồi!

Hoàng hậu nương nương bị lời ngon tiếng ngọt của hắn ta nói đến mở cờ trong bụng, lại cố hết sức khống chế khóe miệng đang cong lên, sẵng giọng:
Nói cái gì vậy? Để người ta nghe thấy sẽ chê cười đấy!
Nói tới trẻ trung, một người sắp ba mươi như nàng ấy chắc hẳn không xinh đẹp được bằng mấy tiểu quý nhân tiểu tần phi mười bảy mười tám tuổi mới vào cung kia.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nông Viên Tự Cẩm.