• 1,193

Chương 165: Đánh cược


Trong mắt người ngoài, hai người bốn mắt nhìn nhau, vẻ ăn ý và sự hòa hợp kia rất mờ ám, muốn người ta tin giữa bọn họ k8hông có quan hệ gì cũng khó

Ánh mắt Thẩm Trí Ninh cứng lại, anh nắm thật chặt tay Thịnh Kiều Dương, kéo lại sự 3chú ý của cô


Sao thế?
Thịnh Kiều Dương quay lại nhìn Thẩm Trí Ninh.
Ông cụ Lâm giữ bà lại, vừa cười vừa nói:
Tiểu Diễn là người trẻ tuổi, thích xem trò vui cũng rất bình thường
Tiểu Dục, cháu cũng đi qua xem bọn họ đi, đừng gây ồn ào.

Vâng, ông nội.
Lâm Dục gật đầu
Những người trẻ tuổi đến bữa tiệc này gần như đều vây quanh khu nghỉ ngơi, cảm giác số người trong đại sảnh ít đi rất nhiều
Tối nay cô Triệu ăn mặc rất xinh đẹp, khoác tay cha mình có chút cảm giác như chim nhỏ nép vào người, trong mắt những người không biết chuyện càng giống như một người tình nhỏ.

Hóa ra là Triệu tổng.
Phan Tử Huy chào hỏi trước.

Hả, là Phan tổng à.


Chơi không thì có ý nghĩa gì, không bằng cược chút gì đó, người nào thua thì phải đồng ý ba yêu cầu của đối phương.
Thịnh Kiều Dương cười lạnh.

Được, đã như vậy, chúng ta chơi ba thắng hai.
Viên Năng lập tức đồng ý.
Gọi người phục vụ tìm một bộ bài, bọn họ ngồi xuống khu nghỉ ngơi bên cạnh khu ăn uống, Viện Năng gọi hết những người bạn cùng đến tham gia bữa tiệc mừng thọ hôm nay lại đây
Thấy không ai quan tâm đến mình, Viện Năng không giận, cầm ly rượu đi vòng quanh Thịnh Kiều Dương một vòng, vừa đi vừa nói:
Thật sự kỳ quái, tôi thấy cô cũng không đẹp đến mức khiến người ta vừa gặp đã yêu, lại có khả năng hấp dẫn nhiều người thích cô như vậy
Tôi cảm thấy cô nên xuất bản một quyển sách dạy người ta cách hấp dẫn những người khác phái, đảm bảo sẽ được hoan nghênh.


Anh thích tôi?
Thịnh Kiều Dương khẽ nâng cằm, dùng dáng vẻ cao ngạo nhìn Viên Năng
Thẩm Trí Ninh gật đầu.

Thẩm tổng!
Bắt đầu có người đi đến trò chuyện
Thịnh Kiều Dương hơi không yên lòng, cho nên lúc Thẩm Trí Ninh nói chuyện với người khác, cô chỉ đóng vai trò một chiếc bình hoa hoàn mỹ

Cái này mà là không có?
Triệu Lôi nhướng mày.
Thịnh Kiều Dương mỉm cười,
Tôi không có thời gian để so đo với cô ta.

Hai người đẹp đang nói chuyện gì thế?
Nhìn thấy người tới, Thịnh Kiều Dương thu lại nụ cười, lại là Viên Năng, gần đây người này đúng là dai như đỉa.
Triệu Lôi không nhận ra Viện Năng, cô ta quan sát, thấy ánh mắt của anh ta chỉ nhìn người bên cạnh mình, hiểu ra đối phương đến vì người bên cạnh nên cũng không trả lời.
Anh em Lâm gia có giá trị nhan sắc siêu cao vừa xuất hiện, những người khác tự giác tránh ra, để bọn họ có thể đi vào trong
Lâm Na nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì rất vui vẻ
Thịnh Kiều Dương tùy ý ngồi ở đó, nhưng mặt người ngồi đối diện cô đã bắt đầu đổ mồ hôi

Ông nội, cháu đi xem một chút.
Lâm Dục chủ động đi xem xét tình huống.
Anh ta nhanh chóng quay lại,
Là Kiều Kiều và A Năng đang chơi bài.

Kiều Kiều? Anh đang nói Từ Kiều Kiều sao?
Lâm Na ngạc nhiên hỏi lại.

Đúng vậy.
Lâm Dục gật đầu, anh ta hơi nhíu mày,
Hình như bọn họ còn đánh cược nữa.


Cha mẹ, chúng ta cũng đi qua chào hỏi thôi, tốt xấu gì cũng là người quen.
Mỗi tay Phan Minh Nguyệt kéo một người, cô ta cũng không nhìn phản ứng của cha mẹ mình mà đã kéo người đi đến trước mặt bọn họ

Thẩm tổng.
Phan Tử Huy xấu hổ mỉm cười.
Thẩm Trí Ninh gật đầu,
Phan tổng, gia đình của ông hạnh phúc như vậy thật khiến người ta hâm mộ.
Thịnh Kiều Dương cười như không cười, nhìn biểu cảm của bọn họ không giống nhau thì thấy thú vị

Cháu đi xem một chút.
Lâm Na không thể ngồi yên, lập tức đứng dậy đi qua đó.

Ông ngoại, cháu cũng đi xem.
Lâm Diễn nói với ông cụ Lâm, cũng đi theo qua đó

A Diễn!
Lâm Tuyết Quân nhíu mày, thấy Lâm Diễn không dừng lại, bà liền muốn đứng dậy
Tiếng động của đám người này hấp dẫn càng nhiều người tới đây hơn.
Nghe thấy bên kia vang lên từng tiếng la hét và khen ngợi, những người đang nói chuyện ở bên này cũng thấy tò mò, họ nhìn về phía đám thanh niên đang tụ tập lại.

Bọn họ đang làm gì vậy?
Ông cụ Lâm thấy tò mò

Thẩm tổng, thật ra anh cũng rất hạnh phúc, bạn gái của anh có thể vì anh từ chối lời cầu xin quay lại của bạn trai cũ, tôi đang ở trong nhà vệ sinh cũng nghe được.
Phan Minh Nguyệt nói với Thẩm Trí Ninh, lại nói với Thịnh Kiều Dương:
Ôi chao, Từ Kiều Kiều, thật xin lỗi, lúc ấy tôi cũng đang đi vệ sinh, không phải cố ý nghe hai người nói chuyện.

Minh Nguyệt!
Phan Tử Huy nghiêm khắc quát, ông ta nóng vội, sợ lời nói này của Phan Minh Nguyệt sẽ mang đến phiền phức cho một đứa con gái khác

Sao thế? Con cũng chỉ có ý tốt thôi, nếu con có bạn trai, biết bạn trai con vì con cự tuyệt sự đeo bám của bạn gái cũ, con vui còn không kịp đấy!
Phan Minh Nguyệt bĩu môi nói.
Trong mắt cô ta còn ẩn giấu một tia gian xảo, đúng là cô ta nói không sai, nhưng đã bớt đi nửa đoạn sau

Anh vừa nhìn thấy mấy người quen9, anh đưa em đi làm quen một chút.
Thẩm Ti Ninh không thay đổi sắc mặt nói.
Anh cũng không đợi Thịnh Kiều Dươn6g trả lời đã nói với ông cụ Lâm:
Ông nội Lâm, bọn cháu xin phép rời đi trước.

Ừ, đi thôi, lát nữa đám người trẻ tuổi5 các cháu có thể hẹn nhau đi chơi.
Thẩm Trí Ninh nhìn Lâm Diễn rồi kéo Thịnh Kiều Dương rời đi

Em biết Lâm Diễn?
Trong giọng nói của Thẩm Trí Ninh có ý tứ không rõ
Người khác thuận miệng hỏi cô, cô mới trả lời một câu, có đôi khi suy nghĩ bay quá xa nên hoàn toàn không nhìn những người khác
Có một số người đã tham gia bữa tiệc nhận người thân của ông cụ Dương, biết cô là cháu gái của ông cụ, bị cô phớt lờ cũng chỉ mỉm cười.
Cách đó không xa, một nhà ba người đứng chung với nhau.

Ha, cô suy nghĩ nhiều rồi, bản thiếu gia không phải loại người dễ bị người khác hấp dẫn sự chú ý.

Vậy anh cứ xuất hiện ở trước mặt tôi hết lần này đến lần khác là có ý gì?


Lần trước cô thắng tôi, tôi cảm thấy cô chỉ gặp may thôi, có bản lĩnh thì cô lại chơi với tôi một ván, nếu như cô có thể thắng tôi, thì tôi phục cô.
Viên Năng nói.
Triệu Lôi đứng bên cạnh thích thú nhìn xem, nghe được lời nói của Viện Năng, cô ấy tò mò hỏi:
Lần trước hai người chơi cái gì?

21 điểm.
Wow! Triệu Lôi nhìn Thịnh Kiều Dương với ánh mắt khác xưa, cảm thấy cô thật sự rất thú vị, biết chơi nhiều thứ như vậy.

Tôi tốt bụng nhắc nhở anh, ván thứ hai sắp kết thúc rồi!
Thịnh Kiều Dương chỉ ngón tay lên mặt bàn.
Vừa nãy cô đã thắng ván đầu tiên.
Hiện tại là ván thứ hai
Một người muốn nói lại thôi, một người che đậy vẻ chán ghét, còn lại người nhỏ..
mang theo vẻ mặt xem trò vui.

Thẩm tổng nói đùa rồi, chúng tôi cũng chỉ sống cuộc sống một nhà ba người bình thường, đâu có chỗ nào đáng hâm mộ.
Phan Tử Huy cười ha hả
Tham gia các bữa tiệc kiểu này, ngoại trừ quen biết một số người, không có gì khác ngoài việc đám nam nhân bàn về công việc, trong lúc đám phụ nữ trò chuyện có thể nói chút tin đồn, thuận tiện ganh đua so sánh sự hạnh phúc
Đám con nhà giàu trẻ tuổi đời thứ hai, đời thứ ba cũng có vòng tròn của riêng mình.
Thịnh Kiều Dương vui vẻ nhẹ nhõm, cùng Triệu Lôi đi đến khu ăn uống vừa đi vừa nói chuyện, về phần Phan Minh Nguyệt thì cô mặc kệ không quan hỏi han
Mặc dù biết đối phương từ chối sự đeo bám của người cũ, nhưng chắc chắn trong lòng vẫn thấy lo lắng, có lo lắng thì sẽ nghi ngờ ngày nào đó đối phương sẽ bị người cũ quấn lấy đến thay đổi tình cảm, có nghi ngờ thì giữa hai người sẽ nảy sinh khoảng cách.

Chồng à, Minh Nguyệt của chúng ta cũng không nói sai
Hơn nữa, Minh Nguyệt của chúng ta là bạn cùng phòng với Từ Kiều Kiều, chắc chắn cũng hy vọng cô ấy sẽ sống tốt hơn.
Tưởng Nhân hùa theo.

Thật sự cảm ơn ý tốt của các người.
Thịnh Kiều Dương ngoài cười nhưng trong không cười

Thẩm tổng, hai người cũng tới sao.
Một giọng nói vang lên ở phía trước
Nhìn theo hướng phát ra âm thanh, là hai cha con Triệu gia từng cùng đi đánh golf còn đi ăn cơm chung
Hai người trò chuyện ngắn gọn hai câu, Triệu tổng gọi người phục vụ bưng rượu tới, mỗi người cầm một ly rượu cạn ly trước

Lôi Lôi, cho thấy đồ ăn nhẹ trong bữa tiệc cũng khá ngon, con cùng cô Từ và thiên kim của Phan tổng có thể vừa ăn vừa trò chuyện
Đám con gái các con chắc chắn có rất nhiều chủ đề để trò chuyện.

Phan Minh Nguyệt thấy không xen vào được, liền tự rời đi, đi tìm đám bạn mà mình quen biết.

Sao thế, cô và con gái của Phan tổng kia có xích mích à?
Triệu Lôi nhìn Phan Minh Nguyệt bỏ đi, nhiều chuyện hỏi thăm.

Không, chỉ là không thèm để ý đến cô ta.
Thịnh Kiều Dương thờ ơ nói.

Kiều Kiều, mình đi chào hỏi ông ngoại trước, lát nữa sẽ đi tìm cậu.
Lâm Na nháy mắt với Thịnh Kiều Dương, ý tứ sâu xa liếc nhìn Thẩm ma vương trong truyền thuyết.
Thịnh Kiều Dương nhìn bóng lưng của Lâm Na, quay lại nói với Thẩm Trị Ninh:
Lát nữa tôi muốn rời đi sớm một chút.


Cùng với Lâm Na?

Thịnh Kiều Dương đảo mắt:
Tôi và Lâm Na là bạn tốt, tôi đến nhà cô ấy chơi, nên cũng quen biết anh trai của cô ấy.
Đối với lời giải thích này của cô, Thẩm Trí Ninh từ chối cho ý kiến
Đúng lúc này, Thịnh Kiều Dương nhìn thấy Lâm Na và Lâm Dục đi vào bữa tiệc, trên mặt có toát ra sự vui vẻ
Lâm Na cũng nhìn thấy cô, liền đi về phía này, đồng thời cô ấy cũng để ý thấy Thẩm Trí Ninh đang đứng bên cạnh Thịnh Kiều Dương, hai người đang nắm tay nhau
Viên Năng giơ tay lau trán, sắc mắt không tốt lắm nhìn về phía đối diện, anh ta quá coi thường đối phương, người này không phải gặp may mà là thật sự lợi hại.

Thịnh Kiều Dương hiếm khi làm chuyện gì mà không nắm chắc, cô dám đánh cược với Viện Năng, đó là vì cô chắc chắn sẽ thắng
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nữ Vương Thời Thượng.