Chương 255: Đã đến lúc nói tạm biệt
-
Nữ Vương Thời Thượng
- Đậu Ta Rất Bận
- 2272 chữ
- 2022-02-06 12:28:00
Bây giờ quan hệ của Thịnh Kiêu Dương và Thẩm Trí Ninh đã là nửa công khai, tuy bọn họ chưa đưa ra thông báo yêu đương, n8hưng gần đây người qua đường chụp được rất nhiều ảnh ân ái của bọn họ.
Ăn cơm, dạo phố, ngay cả bữa tiệc hơ khô3 thẻ tre của Đạo diễn Sầm, lúc Thịnh Kiêu Dương bước xuống xe cũng chụp được một người đàn ông cùng đến qua cửa sổ xe <9br>
Chỉ cần chú ý những tin tức của cô liền biết, người đàn ông kia là người bạn trai gần đây có xu thể dính lấy như6 trẻ em sinh đôi
Trong đại sảnh bữa tiệc đã có không ít người tới, tất cả mọi người mặc trang phục trang trọng,5 những chiếc ly đan xen
Sau đó tất cả mọi người đứng sau tháp Champagne chụp ảnh lưu niệm, sau đó lại tản ra, đứng tốp năm tốp ba cùng nói chuyện
Sầm Kim, lẩn tuyển chọn diễn viên này của cậu rất to gan, nữ chính và nam sổ hai đều là hai khuôn mặt xa lạ trên màn ảnh rộng, Từ Kiều Kiều này có đủ loại tin tức lớn nhỏ không ngừng, lại chỉ mới diễn một bộ phim truyền hình thanh xuân...
Thầy, Từ Kiều Kiều cũng không được tính là khuôn mặt xa lạ, cô ấy còn từng diễn trong bộ phim của đạo diễn Stevie, tuy kinh nghiệm đóng phim hơi ít, nhưng khả năng diễn xuất không thua bất kì diễn viên có xuất thân chính quy nào
Thịnh Kiêu Dương hơi do dự, cuối cùng vẫn cứng rắn nói:
Thật xin lỗi, vị kia nhà em sẽ nổi máu ghen.
Khóe môi Lâm Diễn giật giật, lộ ra một nụ cười còn xấu xí hơn cả khóc,
Vậy anh không ép em nữa.
Thịnh Kiêu Dương cụp mắt xuống, nói trong lòng không có cảm giác là giả, dù sao người trước mặt cũng là người mà cô đã thích nhiều năm như vậy
Nhưng cô không có gì phải hối tiếc, dù sao cô đã từng cố gắng tranh giành, bây giờ lại tìm được một người thật sự khiến bản thân yên tâm
Tạm biệt, Lâm Diễn! Lúc Lâm Diễn rời đi, Thịnh Kiêu Dương chỉ nhìn bóng lưng của anh, ở trong lòng lặng lẽ nói một câu tạm biệt
Anh Lâm Diễn, em...
Cô còn chưa nói ra lời, đã bị Lâm Diễn ngăn lại, anh đưa ngón trỏ lên nhẹ nhàng đặt trên môi cô, rồi lại nhanh chóng rút về như bị điện giật, nhưng cũng đủ để ngắt lời của cô
Sớm biết thế này, anh đã không nói thân phận của em cho người kia biết.
Đôi mắt của Lâm Diễn trở nên u ám, nụ cười trên mặt anh đã biến mất, chỉ còn lại sự u buồn khiến người ta vừa nhìn đã đau lòng
Cái gọi là kế hoạch vĩnh viễn không bắt kịp sự thay đổi, anh không ngờ bản thân sẽ bị những chuyện kia ngăn cản, cũng đánh giá thấp tình cảm của Kiều Kiều với người kia, để cho người kia có cơ hội lợi dụng được thời gian
Lúc Thịnh Kiêu Dương vào trong đã hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều người
Nữ chính của chúng ta đến rồi, bây giờ tất cả các thành viên đã đến đông đủ rồi.
Sầm Kim vỗ tay, trên mặt anh ta theo nụ cười
Ánh mắt của Thịnh Kiêu Dương dừng lại trên người đứng bên cạnh Sầm Kim, trong mắt cô có vẻ ngạc nhiên
Cô đã bước ra khỏi cái bóng của Lâm Diễn
Lâm Diễn nhìn cô, nhắm mắt lại, tâm trạng xao động
Điều này không cam tâm biết bao, nhưng anh chỉ có thể nhìn hạt cát chảy qua kẽ tay, nhìn cô càng ngày càng cách xa mình
Anh Lâm Diễn,
Thịnh Kiêu Dương thoải mái mỉm cười,
Chúng ta đều là người trưởng thành, chuyện đã không thể nào thì chúng ta phải lý trí một chút, em cũng không muốn dây dưa dài dòng, sau này..
chúng ta có thể không gặp mặt thì đừng gặp mặt.
Lâm Diễn chấn động, trái tim bỗng nhiên thắt lại, giọng nói của anh căng cứng:
Ngay cả làm bạn cũng không thể sao?
Ngay từ khi em mới về nước, thật ra em đã có quyết định, chuyện đã không thể nào thì nên chặt đứt nó hoàn toàn
Hơn nữa,
Thịnh Kiêu Dương hơi dừng lại, trên mặt có nụ cười,
Anh ấy không muốn em gặp anh.
Cô nhìn Lâm Diễn, nói thêm một câu:
Bây giờ em rất để ý đến cảm xúc của anh ấy.
Lâm Diễn lẳng lặng nhìn cô, biểu cảm trên mặt gần như bình tĩnh lại, chỉ có ngón tay đang cầm ly rượu dùng sức đến mức gân xanh cũng nổi lên có thể phản ánh được tâm trạng của anh vào lúc này.
Cô ấy là một diễn viên có thiên phú.
Sầm Kim đối mặt với thầy giáo của mình, thái độ rất cung kính, nhưng hiện nay anh ta đã là tài năng mới xuất hiện trong giới đạo diễn, đối mặt với người giáo viên vừa là đạo diễn lớn lâu năm, anh ta cũng rất tự tin.
Nam số hai đẹp trai của cậu là mời từ đâu đấy? Sao lại không giống như người trong showbiz?
Anh ấy thật sự không phải người của giới giải trí, anh ấy chỉ là bạn của Từ Kiều Kiều, trước đó không phải em bị người ta cho leo cây sao? Đúng lúc anh ấy đến đoàn làm phim thăm Từ Kiều Kiều, em liền bắt lấy.
Sầm Kim vừa cười vừa nói
Người ngoài giới sao? Cậu đúng là làm bừa, cậu ta biết diễn sao?
Diễn bản thân, cũng vừa đúng.
Về phần giữa nam số hai và nữ chính có chuyện xưa gì, anh ta không thèm quan tâm, quá trình quay của bộ phim lần này thật sự thay đổi bất ngờ, bây giờ cuối cùng cũng hơi khô trẻ tre rồi
Mọi người đã đến đông đủ rồi, chúng ta chụp ảnh với tháp Champagne đã.
Đề nghị này của Cố Châu rất phù hợp, nhân dịp tất cả mọi người còn ở đây chụp ảnh chung là tốt nhất, sợ lát nữa sẽ có người rời đi trước, đến lúc đó muốn tìm đủ người sẽ không dễ
Sầm Kim chỉ huy đám nhân viên làm việc, gọi tất cả người của đoàn làm phim tập trung lại một chỗ
Sau đó nói một đoạn chúc bộ phim trình chiếu thuận lợi, doanh thu phòng bán vé không quá kém, mở Champagne, rót rượu từ ly rượu ở tầng cao nhất chảy xuống từng tầng từng tầng ở phía dưới, ánh đèn trong bữa tiệc chiếu xuống tháp rượu Champagne này tỏa ra màu sắc xinh đẹp lóa mắt
Vốn lúc đầu anh có thẻ bài tốt như vậy, nhưng lại bị đánh cho tơi bời, thua đến thảm hại
Anh Lâm Diễn, dù anh không nói cho anh ấy biết, một ngày nào đó em cũng sẽ tự nói cho anh ấy biết
Trên thế giới này không có cái gì có thể rời bỏ hai chữ duyên phận, có duyên mà không phận cũng không thể ở bên nhau, chỉ có đủ cả hai mới có thể đến bên cạnh nhau.
Cô phát hiện, lúc này bản thân đối mặt với Lâm Diển bình tĩnh hơn bất cứ lúc nào
Thật xin lỗi.
Thịnh Kiêu Dương nhẹ nhàng nói
Lâm Diễn cười khổ,
Người nên nói xin lỗi không phải em, mà là anh.
Đúng vậy, người nên nói xin lỗi luôn là anh
Nếu như anh không do dự, không lo lắng quá nhiều, cô và anh sẽ không giống như vậy giờ, dù cho đứng đối diện nhau, khoảng cách lại như cách nửa thế kỷ
Đổi lại là cô của trước kia, dù biết rõ không thể ở bên nhau nhưng vẫn muốn tiếp tục làm bạn, nghĩ đến dù không ở bên nhau, nhưng có thể biết được tình hình của đối phương cũng tốt, muốn như vậy là bởi trong lòng còn chưa buông xuống.
Nhưng hôm nay cô lại có thể bình tĩnh nói
Sau này đừng gặp lại
Lát nữa em đưa anh đến sân bay đi, xem như lần tạm biệt cuối cùng.
Lâm Diễn nhẹ nhàng nói
Trái tim của Thịnh Kiêu Dương hơi rung động, nhưng cũng vẻn vẹn chỉ là hơi thôi, nhiều hơn là xấu hổ
u Dương là nam số hai quan trọng trong bộ phim của chúng ta, bữa tiệc hơ khô thẻ tre quan trọng như vậy, sao anh ấy có thể bỏ lỡ chứ!
Sẩm Kim nói
Cổ Châu đi tới từ bên cạnh
Rồi cô lại nói thêm ở trong lòng, vẫn dừng gặp lại nữa, hai người sống tốt cuộc sống của bản thân dưới bầu trời của riêng mình, mới là kết quả tốt nhất
Trong đầu cô có nhiều thứ vương vấn quanh quẩn không rời, như là thất vọng mất mát, lại như thở dài nhẹ nhõm
Hả, u Dương đi rồi à?
Lúc Sầm Kim đi ngang qua bên cạnh Thịnh Kiêu Dương thì hơi dừng lại
Anh ấy bận nhiều việc.
Thịnh Kiêu Dương chỉ có thể nói như vậy
Ồ, u Dương đi rồi, cô cũng đừng đứng ở đây ngẩn người nữa, tôi dẫn cô đi làm quen với thầy giáo của tôi, ông ấy đang chuẩn bị cho bộ phim mới, trong đó có một vai diễn rất thích hợp với cô.
Sầm Kim mời cô đi cùng
Thịnh Kiêu Dương cũng không suy nghĩ tiếp việc của Lâm Diễn nữa, cô vội vàng đuổi theo Sầm Kim
Anh Lâm Diễn, chúc anh sớm tìm được hạnh phúc của mình.
Thịnh Kiêu Dương chân thành nói
Tâm trạng của cô cũng rất phức tạp, nhưng đã không rầu rĩ nữa, khi cần quyết đoán thì sẽ quyết đoán, cứ vương vấn không dứt sẽ chỉ khiến hai bên đều đau khổ.
Đương nhiên, cô có thể đưa ra lựa chọn như vậy, cũng là vì trái tim của cô đã ở bên một người khác, nên có dũng khí nói thẳng với Lâm Diễn sẽ không gặp lại
Không biết vì sao, lần này trước khi anh đến đây luôn có dự cảm xấu.
Lâm Diễn sâu sắc nhìn cô
Dự cảm của anh đã trở thành sự thật
Thịnh Kiêu Dương lặng lẽ nói một câu ở trong lòng
Lát nữa cậu cắt một đoạn của nữ chính trong bộ phim cho tôi xem một chút, đúng lúc tôi cũng đang chuẩn bị quay một bộ phim mới vào đầu Xuân năm sau, phải tìm một người có kỹ năng diễn lại có dáng người của siêu mẫu.
Thầy, thầy tìm Từ Kiều Kiều là đúng rồi, bản thân cô ấy là siêu mẫu, bây giờ lại là diễn viên, hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của thầy.
Bởi vì lần trước suýt nữa đổi nữ chính, trong lòng Sầm Kim vẫn có chút áy náy, cho nên biết thầy giáo muốn chọn người, vội vàng đề cử
Ừ, nếu tôi thấy phù hợp sẽ gửi thông báo phỏng vấn cho cô ấy.
Còn phải phỏng vấn à? Thầy còn có thể tìm được người thứ hai thích hợp hơn cô ấy sao? Diễn viên chưa chắc đã có dáng người của siêu mẫu, mà siêu mẫu chưa chắc đã là diễn viên.
Lão đạo diễn nghi ngờ nhìn Sầm Kim,
Hôm nay sao cậu tích cực đề cử diễn viên cho tôi như vậy.
Không có, em chỉ ăn ngay nói thật thôi.
Sầm Kim cười ha hả vội chuyển chủ đề, hỏi thăm về kết cấu và nội dung bộ phim của thầy giáo
Lúc này Thịnh Kiêu Dương đang một mình đối mặt với Lâm Diễn
Đến lúc bữa tiệc hơ khô thẻ tre kết thúc, Thịnh Kiêu Dương đã gặp thầy giáo của Sầm Kim, hơn nữa để lại ấn tượng khá tốt
Lên xe, ngay khoảnh khắc nhìn thấy Thẩm Trí Ninh, cô mới thả lỏng
Em..
Anh Lâm Diễn, sao anh lại đến đây?
Thịnh Kiêu Dương lai gần
Lâm Diễn mỉm cười với cô, nữ nhân viên đang rót rượu ở bên cạnh say mê nhìn nụ cười rạng rỡ này, rót một ly rượu đầy đến mức suýt tràn ra ngoài
Anh nhớ em.
Anh nói.
đã gặp Lâm Diễn.
Thịnh Kiêu Dương dựa vào người Thẩm Trí Ninh, suy nghĩ mãi cuối cùng vẫn quyết định nói chuyện này ra
Nghe cô nói đã gặp Lâm Diễn, ánh mắt Thẩm Trí Ninh u ám, anh không thể không để ý, dù sao Lâm Diễn là người cô đã thích mấy năm
Em đã nói rõ với anh ấy, em còn nói với anh ấy, về sau đừng gặp lại, bởi vì,
Thịnh Kiêu Dương quay sang nhìn Thẩm Trí Ninh,
Bây giờ em để ý đến cảm xúc của anh hơn.
Thẩm Trí Ninh giật mình, lập tức không kiềm chế được ý cười trên khuôn mặt, đến khóe môi cũng nhếch lên
Anh giơ tay nâng mặt của cô lên, không kìm lòng được hôn cô một cái, nhưng hôm nay chỉ là chạm môi thôi, như đang đối xử với bảo bối vậy, không nỡ dùng thêm chút sức.
Em uống rượu à?
Anh ngửi được mùi rượu nhàn nhạt trong hơi thở của cô
Chỉ uống một chút thôi, em biết kiềm chế mà.
Dì cả vẫn chưa đi, Thịnh Kiêu Dương cũng không dám làm bừa
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.