• 461

Chương 278: Sự hiểu lầm tốt đẹp


Vì sao Chu Y Lâm lại là hai kiểu người khác nhau, điều này có liên quan đến thân thể và bối cảnh của cô.

Trước lúc sáu t8uổi cô là cô nhi ở trại trẻ mồ côi, sau này được cha mẹ nuôi bây giờ nhận nuôi và con gái ruột của bọn họ bị mất tích khi được 3bà nội đưa ra ngoài chơi
Giây tiếp theo, Chu Y Lâm và người nào đó đột nhiên và vào nhau, cặp tài liệu trên tay cô cũng rơi xuống mặt đất

Thật xin lỗi.
Chu Y Lâm kiêng dè thân phận khách hàng của đối phương, liền cúi đầu nói xin lỗi trước, sau đó ngồi xổm xuống nhặt tài liệu rơi tán loạn trên mặt đất
Người và phải có chính là Âu Dương Dịch, anh nhìn tài liệu rơi tán loạn trên mặt đất, cũng cong lưng xuống giúp đỡ nhặt lên, cuối cùng tay hai người lại cùng nắm một phần tài liệu

Cảm ơn!
Chu Y Lâm ngẩng đầu liếc nhìn đối phương theo bản năng, không ngờ lại nhìn thấy một khuôn mặt quen thuộc đến thế, cô hít vào một hơi, điều chỉnh tốt vẻ mặt của mình
một người không trang điểm, một người trang điểm đậm, nhưng vẻ mặt này, đường nét này hoàn toàn giống nhau
Chu Hoa thấy Âu Dương Dịch vẫn đang nhìn Chu Y Lâm, trong mắt ông ta thoáng qua một tia sáng, vừa cười vừa nói:
Y Lâm, con đã ở bộ phận Dự án lâu như vậy, con cũng ở lại nghe về kế hoạch hợp tác dự án tòa nhà Ngôi sao năm cánh đi, tư duy của đám người trẻ tuổi các con giống nhau, chắc có thể trao đổi tốt hơn.
Chu Y Lâm gật đầu, vẻ mặt của cô nhàn nhạt, không ai nhìn ra được cô đang suy nghĩ gì
Chu Y Lâm? Chung Lâm? Sao lại trùng hợp như vậy? Chẳng lẽ cô còn có một chị em song sinh? Có sự nghi ngờ này, lúc Âu Dương Dịch rời đi còn cố ý gọi Chu Y Lâm tiễn anh ra ngoài, sau đó lúc đứng ở cửa ra vào, giống như vô ý hỏi một câu:
Cô Chu có chị em nào không?

Vì sao Phó Tổng Giám đốc Âu lại hỏi như vậy?
Chu Y Lâm nghi ngờ nhìn anh

Cô Chu chỉ cần trả lời có hoặc không thôi.
Biểu cảm trên mặt Chu Y Lâm thay đổi, hình như có chút do dự, cô rũ mắt xuống nói:
Không.
Sau khi nói xong, lại nói một câu
Tạm biệt không tiễn
, cô liền xoay người về công ty
Ngày hôm sau anh lái xe đi quanh bên này, sau đó ngẫu nhiên gặp
Chung Lâm ngồi trên xe lăn đi ra ngoài mua thức ăn
Anh tìm cớ nói hôm qua đụng phải cô cảm thấy lo lắng, cho nên hôm nay không nhịn được đến xem, sau đó cứ như vậy đi theo cổ mua đồ ăn, lại cứ như vậy đi vào nhà của cô, giúp cô rửa rau, nhìn cô nhảy lò cò một chân bận rộn ở trong nhà bếp
Âu Dương Dịch chậm hơn một chút, lúc anh nhìn thấy dáng vẻ của Chu Y Lâm thì cứng đờ người, thấy đối phương định rời đi, anh kéo tay Chu Y Lâm lại, thử gọi:
Lâm Lâm?
ở chung ngày thứ hai, anh đã theo Chung viện trưởng của trại trẻ mồ côi gọi cô như thế
Chu Hoa đã đi đến, vừa suy đoán vừa tò mò hỏi:
Phó Tổng Giám đốc Âu Dương quen biết Y Lâm nhà chúng tôi sao?

Y Lâm?
Âu Dương Dịch nghi ngờ nhìn Chu Y Lâm, không hề buông tay ra
Chu Y Lâm đang báo cáo công việc trong phòng làm việc của cha nuôi - Chu Hoa ông chủ của công ty, sau đó thư ký gõ cửa đi vào nói cho Chu Hoa biết khách hàng đã tới, Chu Hoa liền để thư ký dẫn khách hàng vào, sau đó lại bảo Chu Y Lâm đi ra ngoài
Tuy Chu Y Lâm có năng lực rất tốt, nhưng Chu Hoa chưa từng cho cô tham gia vào dự án lớn như vậy
An Tiểu Điềm vội nói xin lỗi
Lần đầu tiên nhìn thấy An Tiểu Điềm, Chu Y Lâm đã cảm thấy khá quen, nhưng cô cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ cao ngạo gật đầu, nhắc nhở An Tiểu Điềm lần sau không được liều lĩnh bộp chộp như thế
Trước khi qua đời bà nội muốn nhìn thấy cháu gái của mình, vì bọn họ muốn để bà cụ yên tâm ra 9đi nên mới đến trại trẻ mồ côi nhận nuôi một đứa bé gái
Bọn họ không có tình cảm gì với Chu Y Lâm, sẽ không cưng chiều 6cô như con gái ruột của mình, chỉ khuyên bảo cô, muốn cô ngoan ngoãn nghe lời một chút, nếu không sẽ đưa cô về
Thay sang âu phục, trang điểm lạnh lùng diễm lệ, cô lại trở về Chu Y Lâm nói năng thận trọng
Vừa đi làm, cô đã bị một người bộp chộp đụng phải, người này là An Tiểu Điềm, hôm nay đến làm việc ngày đầu tiên

Không có gì, có thể là tôi nhận sai người.
Mặc dù Âu Dương Dịch nói như vậy, nhưng hiển nhiên anh cũng không tin tưởng lời nói của mình, anh không cảm thấy trên thế giới này sẽ tồn tại hai người có dáng vẻ giống nhau
Tuy
Đương nhiên Chu Y Lâm không thể từ chối, cô cầm bút bằng tay phải, loạt xoạt viết tên của mình cùng số điện thoại
Âu Dương Dịch híp mắt, anh nhớ Chung Lâm thuận tay trái, lúc Chung Lâm vẽ và cầm đũa đều dùng tay trái
Ở đâu có người, ở đó có giang hồ, An Tiểu Điểm mới đến tất nhiên sẽ chịu sự xa lánh, sau đó đủ loại việc lặt vặt đều ném cho cô ấy, thậm chí việc không liên quan đến cô ấy, bởi vì đồng nghiệp kia vội đi làm việc của mình, cũng sẽ ném công việc này lại, để cô ấy tự tìm tòi
Lần đầu làm tất nhiên cô ấy sẽ không thể hoàn thành trọn vẹn, cuối cùng tài liệu nộp lên không quá tốt, cô ấy lại bị đẩy ra gánh tội.
Có lẽ do nước bắn xuống đất, cô không để ý nên giẫm phải, bị chân trượt, Âu Dương Dịch vẫn đang nhìn cô chăm chú kịp phản ứng lại ôm lấy cô
Hai người bốn mắt nhìn nhau, tiếp xúc thân thể, tình cảm tự nhiên sẽ nảy sinh
Ngày đầu tiên cô ngồi xe lăn đã định quay lại trại trẻ mồ côi, đúng lúc này nam chính Âu Dương Dịch vì muốn cắt đuôi người theo dõi mà đi vòng qua bên này, sau đó lúc quẹo cua đã đụng phải xe lăn, Chu Y Lâm bị hất ngã xuống đất
Bọn họ đã quen biết như vậy, nhưng lúc đó Chu Y Lâm dùng tên lúc đầu của cô là
Chung Lâm
, Chung là họ của Viện trưởng trại trẻ mồ côi, những đứa bé không có tên đều theo họ của bà ấy
Lúc hai bên đang trao đổi, Chu Y Lâm luôn nhìn tài liệu dự án tòa nhà Ngôi sao năm cánh, trước đó không phải cô theo dõi dự án này, cô không hiểu rõ chi tiết trong đó, bây giờ đang cấp tốc bù lại
Cô vừa xem hết, Âu Dương Dịch liền tóm lấy cô hỏi không ngừng, cô đều trả lời rất thỏa đáng
Nhưng cô đã quen thể hiện vẻ mặt ưu tú mạnh mẽ của mình ở trước mặt người khác, cho nên cô chỉ có thể chạy trốn đến nơi tất cả mọi người không biết cô là ai, trở về chính mình, không sợ bị người ta cười nhạo, cũng không cần lo lắng sẽ bị cha mẹ nuôi chối bỏ
Cũng vì như vậy, cứ cách một khoảng thời gian là cổ sẽ xin nghỉ phép, sau đó trốn đến một nơi có thể tìm lại bản thân sống một cuộc sống bình thường nhưng thoải mái
Từ lúc C5hu Y Lâm bước vào cái cái nhà này liền biết, cha mẹ nuôi đang chờ đợi con gái ruột trở về, bọn họ không thể để một người không hề có quan hệ máu mủ như cô chiếm lấy vị trí thuộc về con gái ruột của bọn họ
Để không bị bỏ rơi, cô rất nỗ lực rất cố gắng tỏ vẻ bản thân ngoan ngoãn và hiểu chuyện, rất nghiêm túc học tập, cũng bắt đầu lột xác thành thiên nga trắng ở trong mắt mọi người
Âu Dương Dịch lại cảm thấy cô như vậy là đang che giấu, trái lại anh chắc chắn Chu Y Lâm có một người chị em song sinh tên là
Chung Lâm

Ngay trong ngày hôm ấy, Âu Dương Dịch quay lại căn nhà chung Lâm ở gần trại trẻ mồ côi, phát hiện không có ai ở đó
Cuối cùng cha nuôi đã công nhận năng lực của cô, cô thuận lợi tiếp nhận việc quản lý công ty gia tộc
Mặc kệ bên ngoài rực rỡ đến mức nào, trái tim của cô vẫn là bé gái mồ côi ở trại trẻ mồ côi kia, hơi tự ti, khát khao một cuộc sống không buồn không lo
Cứ như vậy, sau khi ở lại suốt một tuần lễ, Âu Dương Dịch đột nhiên không đến đây nữa
Lúc đầu Chu Y Lâm cảm thấy anh là một người thích sự mới mẻ nên dính lấy cô, cho nên anh không tới nữa, dù trong lòng thấy hơi mất mát những cũng không tức giận không buồn, đúng lúc vết thương ở chân cô đã gần khỏi hẳn, cô liền quay về công ty đi làm.
Chu Y Lâm giữ nguyên dáng vẻ lạnh lùng, nhẹ nhàng tránh khỏi tay Âu Dương Dịch, sau đó rất khách sáo gật đầu nói:
Chào anh, tôi là Phó Giám đốc bộ phận Dự án, Chu Y Lâm.

Chu Y Lâm?
Âu Dương Dịch nhíu chặt mày, ánh mắt của anh xuyên qua mắt kính râm, dán chặt lên khuôn mặt cô, không bỏ qua bất kỳ sự thay đổi nhỏ nào trên khuôn mặt cô, nhưng anh đã thất vọng rồi, đối phương hoàn toàn không biết anh

Sao thế? Phó Tổng Giám đốc Âu Dương?
Chu Hoa hỏi.

Cô Chu còn trẻ, năng lực lại xuất chúng như thế, thật sự khiến người ta ngạc nhiên
Cô Chu, không biết cô có thể cho tôi số điện thoại của cô không?
Âu Dương Dịch đưa giấy bút cho Chu Y Lâm
Chu Y Lâm cầm cặp tài liệu của mình, xoay người đi ra cửa

Mời đi bên này!
Ngoài cửa vang lên giọng nói của thư ký
Mà nơi này chính là trại trẻ mồ côi cô từng ở
Cô thuê một căn nhà trệt ở gần trại trẻ mồ côi, có một khoảng sân nho nhỏ, trong sân trồng các loại hoa cỏ
Ở bên kia, Âu Dương Dịch bị ủy thác trách nhiệm nặng nề dẫn theo một đám người tới, anh đeo kính râm mặc quần jean rách cùng áo jacket màu đen, mấy người đi theo phía sau mặc trang phục trang trọng vẻ mặt nghiêm túc, giống một ngôi sao lớn dẫn theo vệ sĩ trợ lý đi ra ngoài
Bọn họ đến đàm phán về việc hợp tác dự án tòa nhà Ngôi sao năm cánh
Chu Y Lâm lại gặp An Tiểu Điềm, sau khi biết tài liệu do An Tiểu Điềm làm, mặc kệ lí do là gì cứ phê bình trước đã, sau đó giao trách nhiệm cho cô ấy lập tức mang đi sửa đổi, hôm nay không sửa cho tốt thì ngày mai không cần đến làm nữa
An Tiểu Điểm rất uất ức, nhưng đây là công ty tốt nhất mà cô ấy tìm được, cô ấy không muốn từ bỏ công việc này, cũng chỉ có thể ôm tập tài liệu ủ rũ cúi đầu quay về bàn làm việc của mình tiếp tục làm việc
Mỗi ngày sống ở đây, cô sẽ đến trại trẻ mồ côi làm nhân viên tình nguyện
Có một lần cô đang giúp đỡ dọn dẹp phòng kho của trại trẻ mồ côi, đứng trên ghế bước hụt một cái làm chân bị thương
Trong mắt Âu Dương Dịch, Chung Lâm là cô gái rất thích cười, tính cách thoải mái rực rỡ, như chưa bao giờ gặp phải việc phiền lòng
Tuy cô ăn mặc bình thường, buộc tóc đuôi ngựa nhìn cũng không xinh đẹp, nhưng anh cảm thấy rất vừa mặt, ở bên cạnh có hình như không khí cũng trở nên tươi vui
Anh liền đến trại trẻ mồ côi tìm Chung viện trưởng, hỏi Chung viện trưởng có phải Chung Lâm có một người em gái hoặc chị gái song sinh không, Chung viện trưởng chỉ thở dài không trả lời anh
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nữ Vương Thời Thượng.