• 1,193

Chương 335: Nhận được giải thưởng



Từ Kiều Kiều!
Nhậm Giai Âm nghiến răng nghiến lợi nói.


Cổ nhìn tới phía trước đi, vị trí của cô ấy rất dễ thấy, cô nhìn đến phía trước một8 cái là có thể nhìn thấy cô ấy.
Lúc Nhậm Giai Âm bước vào đầu tiên là tìm chỗ ngồi, sau khi tìm được chỗ ngồi lại vội đăng Weibo cầu fan hâm mộ an 3ủi, cho nên cô ta thật sự không quan tâm chỗ ngồi được sắp xếp như thế nào, chờ đến lúc cô ta tìm người, liền nghĩ đối phương mới chỉ ra mắt một năm9, có thể đến tham gia đã là rất tốt rồi, theo tư cách và sự từng trải chắc chắn sẽ bị xếp ở chỗ ngồi phía sau.

Cô ta nhìn tới phía trước, th6ật sự vừa liếc nhìn một cái đã thấy Từ Kiều Kiều kia, đối phương đang ngồi với Cổ Châu vừa nói vừa cười.
Hai người trò chuyện vài câu, nam khách mời sẽ công bố tên người.

...
Người này là...
Tức chết cô ta mà! Đài truyền hình 5sắp xếp chỗ ngồi như thế nào vậy? Người có tư cách và sự từng trải không bằng cô ta lại được xếp ngồi ở phía trước, còn ngồi chung với người có thân phận và địa vị như Cố Châu.

Sao cô ta có thể ngồi ở đó?
Nhậm Giai Âm nói thẳng.

Năm nay ảnh hưởng của cô ấy rất mạnh mẽ, lại hợp tác với Cổ Châu mấy lần, ngồi bên cạnh anh ấy cũng bình thường.
Nam diễn viên ngồi bên cạnh nói.
Từ Kiều Kiều!
Nụ cười trên mặt Nhậm Giai Âm cứng đờ, cái quái gì? Có phải nhìn nhầm tên không? Chẳng lẽ không phải là cô ta? Thịnh Kiều Dương nhận được lời chúc mừng của Cổ Châu đầu tiên.
Thịnh Kiều Dương mỉm cười với Cố Châu, đứng dậy đi lên sân khấu, đứng ở trên sân khấu, đã có một cô gái mang cúp lên, Mạc Lan cầm lấy cúp từ trên khay.
Trong lòng Mạc Lan cũng cảm thấy rất khó chịu, cô ta đứng trên sân khấu có thể nhìn rất rõ phía dưới, cho nên đã thấy sự tương tác của Cổ Châu và Kiều Kiều.

Chúc mừng Cổ Châu!
Khúc Mân nói trước.

Cảm ơn!
Cổ Châu mỉm cười gật đầu đáp lại.
Bởi vì chỗ ngồi của Thịnh Kiều Dương gần lối đi nhỏ, tất nhiên Cổ Châu sẽ lựa chọn đi ra từ bên của cô.
Còn vì sao Kiều Kiều lại cười, là vì Cổ Châu nói với cô:
Nếu như giải thưởng này không phải của em, vậy chắc chắn phía trong có bí mật đen tối.
Thịnh Kiều Dương nghe được giọng điệu còn tự tin hơn cả mình thì không bật cười.
Hai vị khách mời trao giải đã bước lên sân khấu, lúc nhìn thấy nữ khách mời, Thịnh Kiều Dương không nhịn được liếc nhìn Cổ Châu, bởi vì nữ khách mời kia đúng lúc là Mạc Lan bạn gái cũ của Cố Châu.
Thật ra Thịnh Kiều Dương cũng đã gặp nam khách mời, lúc trước hai người từng tham gia một chương trình.
Mạc Lan tỉnh táo lại, vội vàng buông tay ra, sau đó mỉm cười để che giấu sự bất thường của mình, dang hai tay ra tỏ vẻ muốn ôm:
Chúc mừng, cảm thấy rất vui cho em.
Người không biết còn tưởng rằng quan hệ của hai người bọn họ tốt biết bao.
Thịnh Kiều Dương khách sáo ôm Mạc Lan một cái, sau đó nam khách mời kịp thời bảo cô phát biểu cảm nghĩ.
Cô nnhận lấy mic, đối mặt với tất cả mọi người và camera ở dưới sân khấu, đầu tiên dùng tay che cổ áo cúi chào, sau đó nói một cách đơn giản:
Cảm ơn những người yêu mến đã ủng hộ tôi, tôi đã từng nói với fan hâm mộ, sẽ tiếp tục có những tác phẩm tốt để báo đáp mọi người.
Thịnh Kiều Dương đứng lên nhường chỗ, cũng nói với Cổ Châu:
Xem đi, không hề bất ngờ.
Cố Châu bật cười, đi lên sân khấu.
Cổ Châu nhận cúp từ trong tay tiền bối, trước tiên cảm ơn đoàn làm phim, sau đó lại cảm ơn ban tổ chức, cuối cùng là cảm ơn fan hâm mộ của mình.
Cả quá trình anh rất bình tĩnh, khiến người ta không khỏi cảm khái: Ảnh đế đúng là Ảnh để, khí chất này không phải người bình thường có thể so được.
Chỗ của Cổ Châu là nơi được ống kính thường xuyên quan tâm chăm sóc, lấy tầm ảnh hưởng và sự nổi tiếng tăng cao không ngừng của anh ấy, được quan tâm như vậy cũng rất bình thường, bởi vì khán giả cũng thích nhìn thấy anh ấy.
Cổ Châu lại đang nhỏ giọng nói chuyện với Thịnh Kiều Dương, anh ấy nói:
Lần này mặc kệ thế nào chắc chắn em cũng có thể cầm giải thưởng về.
Thịnh Kiều Dương thờ ơ nói:
Hy vọng vậy.
Cô không hiểu rõ những giải thưởng linh tinh này, cô còn đang suy nghĩ buổi họp mặt fan hâm mộ vào hai ngày sau, cũng không cố chấp với việc có thể lấy được giải thưởng hay không.

Trái lại em không lo lắng chút nào?
Cổ Châu nhìn cô.
Người dẫn chương trình nói xong tên ba nam diễn viên được đề cử, sau đó lại mời hai vị tiền bối trong giới diễn viên lên trao giải.
Hiểm khi nào được lên sân khấu, hai vị tiền bối phải nói thêm mấy câu, chờ trò chuyện với nhau xong, bọn họ mới thông báo người được chọn.
Không ngoài dự đoán, Cổ Châu là người được xướng tên.
Có rất nhiều giải thưởng được trao tặng, đương nhiên đây cũng là một loại thủ đoạn hấp dẫn các ngôi sao, không đến mức để mấy người tay không mà về.
Sau khi trao giải còn có biểu diễn ca múa.
Các ngôi sao có quan hệ tốt ngồi với nhau ở dưới sân khấu cũng nói chuyện với nhau, ngày thường tất cả mọi người bận rộn, hiếm khi nào gặp mặt, giờ có thể nói mấy câu.
Nhưng điều này cũng rất bình thường, ngay cả giải thưởng Ảnh đế cao nhất trong nước mà anh ấy cũng lấy được, lấy một giải Thị đế cũng không tính là gì.
Sau khi về chỗ ngồi, Cổ Châu thấy Kiều Kiều đang tò mò đánh giá cúp của anh, liền đưa thẳng cúp cho cô.
Thịnh Kiều Dương cũng không hề khách sáo nhận lấy chiếc cúp, quan sát một hồi tìm ra được sự khác biệt của giải thưởng này với giải thưởng của mình rồi mới trả lại cho anh ấy.
Lúc Nhậm Giai Âm nghe được tên của mình còn đắc ý cười thầm, vô cùng tự tin nhìn lên sân khấu, trong lòng còn đang suy nghĩ xem phải đi chân trần lên sân khấu thể nào cho tao nhã nhất, cô ta khinh thường liếc nhìn người nào đó đang nói chuyện trời đất với Cổ Châu.
Hừ, ôm bắp đùi Cổ Châu thì làm được cái gì? Quan trọng là có thể ôm được bắp đùi to của kim chủ, mới chỉ lọt vào danh sách đề cử đã vui vẻ đến như vậy rồi, thật sự không có kiến thức! Nhậm Giai Âm khá là tự tin, giải thưởng này chắc chắn thuộc về cô ta, nếu không người đại diện của cô ta cũng không thể nói chắc chắn rằng cô ta sẽ được nhận giải.
Cho nên trong mắt của cô ta, Từ Kiều Kiều nghiễm nhiên đã là bại tướng dưới tay rồi.
Cảm ơn!
Dáng vẻ phóng khoáng tự nhiên không chút luống cuống của cô đã nhận được tiếng vỗ tay của rất nhiều người.
Quay lại chỗ ngồi, Thịnh Kiều Dương liền nghe thấy Cổ Châu nói:
Biểu hiện của em thật sự không giống lần đầu tiên lên sân khấu nhận giải.

Đúng là không phải lần đầu tiên em lên sân khấu nhận giải, em là người nhận học bổng ngay trước mặt thầy trò cả trường mà.
Thịnh Kiều Dương hơi hất cằm lên, giọng điệu hơi kiêu ngạo.

...
Cổ Châu bật cười.
Sau đó, cô ta không nhịn được nhớ lại lần trước trong phòng khách sạn, lại nhìn thấy Từ Kiều Kiều ở lại một mình, sau đó lại nhớ tới việc lần trước ở quán bar.
Sau khi bùng nổ
việc con gái riêng
, cô ta luôn chờ được xem trò vui, không ngờ lực chiến đấu của Thịnh Thi Vận kia lại yêu như vậy, thật sự làm cô ta quá thất vọng rồi.

Chị Mạc Lan?
Thịnh Kiều Dương hơi nhướng mày, nhìn Mạc Lan mãi không buông tay.

Không phải anh cũng không lo lắng à, lần này anh chắc chắn sẽ không về tay trắng.
Cổ Châu chỉ mỉm cười không nói, lấy sự nổi tiếng và thực lực của anh ấy, ban tổ chức đương nhiên sẽ không để anh ấy về tay trắng, nếu không đám fan hâm mộ sẽ xé xác ban tổ chức.
Lúc bọn họ đang nói chuyện, trên sân khấu đã đến giải thưởng trao cho người mới.
Thịnh Kiều Dương lọt vào danh sách đề cử này nhờ vai Quý phi nương nương trong
Hậu vị
, đồng thời trong danh sách còn có Nhậm Giai Âm và một nữ diễn viên khác.
Nhậm Giai Âm còn muốn nói thêm gì đó, nhưng lúc này đèn hội trường đã tối lại, rồi âm nhạc vang lên.
Lễ trao giải bắt đầu rồi.
Sau bài phát biểu khai mạc, chẳng mấy chốc buổi lễ đã vào phần chính, nhưng dựa theo thông lệ, sẽ bắt đầu công bố từ giải thưởng nhỏ trước.
Khúc Mân ngồi ở phía bên kia của Cổ Châu nhìn hai người vừa cười vừa nói, cô ta không nghe rõ hai người đang nói cái gì.
Nhưng Cổ Châu lại chỉ lo nói chuyện với Từ Kiều Kiều mà hoàn toàn quên mất cô ta, trong lòng cô ta thấy rất bất mãn, nếu không phải biết Từ Kiều Kiều có bạn trai, chắc chắn cô ta sẽ cảm thấy hai người này có quan hệ gì đó.

Tiếp theo sẽ trao giải Nam diễn viên xuất sắc nhất, trong danh sách đề cử có Cố Châu diễn vai Hoàng đế trong
Hậu vị
, có...
Lúc này người dẫn chương trình ở trên sân khấu nói.

Với năng lực của em, sớm muộn gì cũng có thể lấy được giải thưởng này.
Cổ Châu vừa cười vừa nói.

Giọng nói của anh tuy rất nhỏ, nhưng đúng lúc này tiết mục trên sân khấu vừa mới biểu diễn xong, hội trường khá là yên tĩnh, Khúc Mân cũng nghe thấy lời nói của anh.

Cô ta rất muốn trợn trắng mắt, nhưng vì để ý camera nên vẫn giữ nụ cười cứng đờ.

Sau đó, lúc đài truyền hình phát sóng buổi lễ trao giải, đám dân mạng nhất trí bày tỏ sự đồng cảm với Khúc Mân.

Ban tổ chức cố ý sắp xếp Cổ Châu ngồi giữa Khúc Mân và Từ Kiều Kiều, điều này là do hai người đều hợp tác với Cố Châu, hơn nữa ba người lại cùng diễn một bộ phim, chắc chắn sẽ có đề tài chung, Cổ Châu là đàn ông lại ngồi ở giữa vừa vặn có thể đồng thời quan tâm cả hai bên.

Nào ai dám nghĩ tới, từ đầu tới cuối, số lẩn Cổ Châu nói chuyện với Khúc Mân có thể bỏ qua không tính tới, trái lại camera thường xuyên quay được hình ảnh Cổ Châu và Từ Kiều Kiều nói chuyện trời đất.

Tuy trong phim truyền hình, nữ chính của Khúc Mân đã trở thành người thắng, mỉm cười đến cuối cùng, nhưng trong hiện thực Từ Kiều Kiều mới là người như vậy, nhìn Khúc Mân ngồi bên cạnh cười rất xấu hổ, chậc chậc! Đương nhiên, những cái này là nói sau, vì lễ trao giải không phát sóng trực tiếp, cho nên bây giờ mọi người còn chưa thấy cảnh này.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nữ Vương Thời Thượng.