• 461

Chương 351: Chủ tịch sẽ xuất hiện



Vừa nãy Từ Kiều Kiều hỏi người đại diện của em là ai, em mới gọi chị.
Phỉ Phỉ trả lời chị Phương.

Thế là chị Phương nhì8n Thịnh Kiêu Dương.


Chị phải chú ý đến tố chất của nghệ sĩ cấp dưới đi, không tốt thì đừng thả ra ngoài, tránh làm tổn 3hại đến danh tiếng của công ty chúng ta.
Thịnh Kiêu Dương nói thẳng.
Chị Phương và Phỉ Phỉ đều ngây ngẩn, người xung qu9anh đang chú ý đến bên này cũng tỏ vẻ ngạc nhiên, không ngờ Kiều Kiều lại nói lời không chừa chút mặt mũi nào cho người ta như v6ậy, có ai không biết ở trong giới này phải chú ý đến cách ăn nói, bởi vì rất có thể lời nói của bản thân sẽ bị truyền ra ngoài, 5sau đó dẫn đến tranh chấp.

Anh Châu, uống một ly không?
Thịnh Kiêu Dương bình tĩnh nhìn Cổ Châu.

Được.
Cố Châu không những không thấy phản cảm về lời nói của cô, mà còn có cảm giác sảng khoái vì đối phương đã trút giận thay mình.

Nhưng bây giờ danh tiếng của Từ Kiều Kiều không thấp, đóng băng cô ta cũng không tốt, chẳng phải sẽ thiếu một người kiếm tiền cho công ty sao?

Lão Lưu, ông còn chưa biết à, Từ Kiều Kiều này căn bản không ký hợp đồng nghệ sĩ với công ty, tiền do cô ta kiếm được không có một xu nào liên quan đến chúng ta!

Sao có thể.
Lưu đồng rất ngạc nhiên.

Tôi cũng có ý điều tra mới biết, không biết Lê Vũ này vì nguyên nhân gì, chuyên tâm nâng đỡ một con ranh con như vậy, chưa nói tới không ký hợp đồng không lấy được một xu nào từ trên người cô ta, lại cứ đưa tài nguyên tốt cho Từ Kiều Kiều này.
Lão Chu, vai nữ chính lần trước mà Phỉ Phỉ nhà ông vừa ý còn không phải bị Từ Kiều Kiều này cướp mất à!
.
Những người xung quanh đang nói chuyện với nhau cũng dừng lại, rối rít chú ý tình hình bên này.
Tất cả mọi người đều biết thân phận của Chu Phỉ Phỉ, cho nên ngày thường mọi người sẽ nhường Chu Phỉ Phỉ một chút, lúc này nhìn thấy dáng vẻ phải chịu uất ức của cô ta, họ đều cảm thấy rất thú vị, cũng không biết ai to gan dám đắc tội với cô ta như vậy.
Phải biết cha của Chu Phỉ Phỉ là chu đông - một thành viên trong Hội đồng quản trị của công ty, ông ta lại còn qua lại thân thiết với mấy đồng sự khác, đắc tội ông ta không khác nào đắc tội với phiếu của thành viên Hội đồng quản

Bạn trai của Từ Kiều Kiều có lại lịch lớn, đó là chủ nhân của tập đoàn Thẩm thị đấy, Lê Vũ làm như vậy chắc chắn là muốn lấy lòng người ta.

Lấy lòng để làm cái rắm gì, Thẩm tổng kia không có bất kỳ quan hệ làm ăn gì với công ty, Lê Vũ lấy lòng cậu ta có thể làm gì chứ?

Chu Phỉ Phỉ nghe mấy vị đồng sự nói chuyện, cảm thấy đau cả đầu, chẳng lẽ bây giờ không phải nên giải quyết việc cô ta bị bắt nạt sao? Cô ta uất ức lắc lắc cánh tay cha:
Cha, con mặc kệ, hôm nay con nhất định phải bắt cô ta xin lỗi con ở trước mặt mọi người!
Chu đổng gật đầu liên tục,
Được được được, đi nào, chúng ta đi tìm Lê Vũ.
Trong suy nghĩ của bọn họ, Từ Kiều Kiều là người được Lê Vũ nâng đỡ, đánh chó phải ngó mặt chủ, muốn gây rắc rối đương nhiên phải tìm thẳng Lê Vũ rồi.

Lễ tổng.
Lê Vũ vừa định đi lên sân khấu, đã nghe thấy tiếng gọi, anh ta dừng lại, nhìn ra sau, thấy mấy vị đồng sự hung hăng đi tới đây, dẫn đầu là Chu đông còn có đứa con gái một lòng muốn làm ngôi sao lớn của ông ta.
Chu Phỉ Phỉ bước nhanh đến chỗ chị Phương chỉ nhìn thấy cha của cô ta đang đứng chung với mấy vị đồng sự khác vừa cười vừa nói.

Ngày mai, chúng ta phải tổ chức Đại hội cổ đông, bắt Lê Vũ phải cho chúng ta một lời giải thích.

Không biết Chủ tịch có xuất hiện không nữa.

Theo thông lệ những năm trước, chắc chắn lại ủy thác người khác tới tham dự Đại hội cổ đông.

Chủ tịch của chúng ta bí ẩn thật, tôi rất muốn biết rốt cuộc đó là ai, sao lại không thể gặp người khác?

Ha ha, nói không chừng là vì thân phận đặc biệt.

Cha!
Chu Phỉ Phỉ lao vào lòng một người đàn ông trung niên bụng bia.

Ôi, lão Chu, con gái bảo bối của ông tới kìa.
Mấy vị đồng sự khác trêu chọc.

Sao cô ấy lại quá đáng?
Lê Vũ cảm thấy hứng thú.
Hiển nhiên Chu Phỉ Phỉ không ngờ vẻ mặt của anh ta lại như vậy, sau khi hơi nghẹn lại, mới nói:
Lúc đầu tôi đang trò chuyện với Cổ Châu, Từ Kiều Kiều lại muốn chen vào nói chuyện, được rồi, cô ta nói thì nói đi, tôi thân thiện muốn cùng nói chuyện với bọn họ.
Kết quả, Từ Kiều Kiều đột nhiên hỏi người đại diện của tôi là ai, tôi tưởng rằng cô ta muốn làm quen với người đại diện của tôi, tôi mới gọi chị Phương tới, thật không ngờ!
Chu Phỉ Phỉ nghiến răng, tức giận nói tiếp:
Vậy mà cô ta lại nói với chị Phương rằng tôi là người không có giáo dục đừng thả ra ngoài, tránh làm hỏng danh tiếng của công ty.
Chu đông ôm Chu Phỉ Phỉ:
Phỉ Phỉ, mau chào hỏi các chú các bác đi.
Chu Phỉ Phỉ đầu chú ý đến việc chào hỏi, cô ta vừa nghĩ tới vừa rồi chịu thiệt thòi, nước mắt rơi lã chã, sau đó tố cáo:
Cha, có người bắt nạt con.

Ai dám bắt nạt con? Là ai?
Chu đông nhíu mày.

Lại có người dám bắt nạt Phỉ Phỉ à, mau nói cho các chú biết, lát nữa các chú sẽ giúp cháu đóng bằng cô ta!

Đúng, các chú sẽ trả thù cho cháu.
Mấy vị đồng sự có quan hệ tốt với Chu đổng nói.
Chu Phi Phỉ đột nhiên cảm thấy có sức mạnh, lên án:
Là Từ Kiều Kiều kia, cô ta mắng con không có giáo dục, còn bảo chị Phương đừng cho con ra ngoài, tránh làm hỏng danh tiếng của công ty.
Chu đông nghe vậy thì giận dữ,
Từ Kiều Kiều này giỏi thật! Vậy mà dám nói với con gái bảo bối của cha như vậy, ngày mai trong Đại hội cổ đông, cha chắc chắn sẽ bảo Lê Vũ đóng bằng cô ta!

Ngày mai Lê Vũ có còn là Tổng Giám đốc hay không còn chưa chắc, đến lúc đó cháu muốn đối phó Từ Kiều Kiều như thế nào cũng được.
Có một vị đồng sự nói.
Bọn họ đi đến chỗ bàn ăn dài đặt ly rượu và đồ ăn.
Lúc này Phỉ Phỉ đã phản ứng lại, cô ta tỏ vẻ khó chịu lại tức giận nhìn chằm chằm bóng lưng của Kiều Kiều, sau đó uất ức nói với chị Phương:
Chị Phương, em muốn nói cho cha em biết, em nhất định phải bảo ông ấy đóng băng Từ Kiều Kiều!

Chị Phương cảm nhận được đủ loại ánh mắt xung quanh, cũng tỏ vẻ khó chịu, mặt tái mét nói:
Em đi đi, chị vừa nhìn thấy Chu đông đứng bên kia nói chuyện với mấy vị đồng sự khác.
Cô ta chỉ về một phía.
tri.

Lễ tổng, anh phải quản lý tốt Từ Kiều Kiều đi, cô ta thật sự quá đáng!
Chu Phỉ Phỉ nói.
Lê Vũ nhướng mày, nghĩ thầm, anh ta quản lý ai cũng được nhưng không quản lý được Từ Kiều Kiều, người ta là lãnh đạo của anh ta, trong tay nắm quyền lợi bổ nhiệm chức vị của anh ta.

Ồ, nhìn mấy vị như là đến để hỏi tội vậy, không biết đã xảy ra chuyện gì?
Lê Vũ cười như không cười nhìn bọn họ.
Đối với mấy vị đồng sự luôn muốn nhúng tay vào việc của công ty này, đương nhiên anh ta cũng thấy ngứa mắt, nhưng bình thường tất cả mọi người còn cố cho nhau mặt mũi, cho nên cũng không gây hấn trực diện.

Phỉ Phỉ, con nói cho Lê tổng biết đã xảy ra chuyện gì đi.
Chu đổng đẩy nhẹ Chu Phỉ Phỉ một cái.
Tôi vốn định nói chuyện tử tế với cô ta, cô ta lại nói chuyện các độc như vậy, rốt cuộc là ai không có giáo dục!
Lê Vũ mỉm cười, anh ta đã được lĩnh giáo kỹ năng độc miệng của Từ Kiều Kiều, lúc trước có rất nhiều lần anh ta bị chọc tức điên lên, bây giờ thấy người khác cũng gặp tai vạ, anh ta lại cảm thấy vô cùng sảng khoái.

Lễ tổng, anh còn cười được à, Từ Kiều Kiều này không coi ai ra gì, anh không dạy dỗ lại cô ta, sau này cô ta sẽ không để anh vào mắt đấy!
Chu Phỉ Phỉ nói.

Dạy dỗ? No no no, tôi không dám dạy dỗ cô ấy.
Lê Vũ lắc ngón tay.
Chu đông càng tức giận hơn, châm chọc:
Lễ tổng sợ đắc tội bạn trai của Kiều Kiều sao? Người không biết chuyện sẽ tưởng Lê tổng là chó do bạn trai Từ Kiều Kiều nuôi, liều chết đi nịnh bợ người ta đấy.
Lê Vũ bị mắng, lại không hề thấy tức giận, còn cười híp mắt nói:
Đúng vậy, tôi nịnh bợ người ta đấy, ông có thể làm gì tôi hả?

Cậu!
Chu đổng giận dữ.


Lê Vũ, nếu Chủ tịch biết cậu lấy tài nguyên của công ty đi nịnh bợ người khác, cậu thấy anh ta còn tiếp tục ủng hộ để cậu làm Giám đốc điều hành nữa không?
Một vị đồng sự khác nói.

Lê Vũ tiếp tục mỉm cười, dùng ánh mắt ếch ngồi đáy giếng liếc nhìn mấy người này, xoay người bước lên sân khấu bắt đầu bài phát biểu khai mạc.


Chúc mọi người một buổi tối tốt lành, tôi là Lê Vũ.
Lê Vũ đứng trước mic, dùng lời giới thiệu ngắn gọn để hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nữ Vương Thời Thượng.