• 2,192

Chương 1528: Chú ơi, chú muốn đi thăm nhà cháu ạ?


Phòng của Que Cay không rộng lắm nhưng có rất nhiều thú bông, cũng không ít mô hình xe hơi máy bay, mô hình lego, sàn nhà t8rải tấm thảm lông xù, trên thảm còn một bức tranh ghép chưa hoàn thiện.

Trong phòng gần như không có bất cứ chỗ nà3o có thể giấu người.

Nơi này đúng là không thể nào che giấu Lam Đông Chí và đứa bé.
Thật ra lúc này, trong9 lòng Cung Trầm Dạ đã bắt đầu tin lời Tạ Tây Trạch, hai mẹ con Lam Đông Chí sẽ không ở đây.
Một người phụ nữ vừa s6inh con yếu ớt và một đứa trẻ sức khỏe cũng rất yêu như thế, sao có thể ở chỗ này được.
Căn nhà này chỉ có mấy phò5ng, mẹ con Lam Đông Chí cũng không ở được.
Que Cay hỏi:
Chú ơi, chú có muốn sang phòng anh Tiểu Sở cháu xem chút không?
Cung Trầm Dạ há miệng, cuối cùng lại không nói được gì.
Bởi vì lúc này anh ta đã chẳng còn sức lực đi xem chỗ khác nữa.
Que Cay ngoắc tay với Tiểu Sở,
Anh Tiểu Sở, nào, chúng ta dẫn chú này sang phòng anh xem một chút, được không ạ?
Sắc mặt Tiểu Sở không tốt lắm.
Ngoại trừ bàn máy tính thì chỉ có một cái tủ quần áo, cửa tủ còn mở toang và thêm một nhà vệ sinh.
Nơi này cũng không thể giấu người.
Cung Trầm Dạ nhìn khắp phòng, trái tim đã bắt đầu run rẩy.

Cháu...
Không nhớ chú à?
Que Cay nghiêng đầu, giơ tay khẽ gãi đầu:
Chú...
Chúng ta từng gặp nhau ạ?
Cung Trầm Dạ cười gượng:
Không có.
Anh ta nghĩ nhiều rồi, lâu như thế rồi, sao một đứa trẻ mới hơn bốn tuổi lại nhớ anh ta được.
Cậu ta lạnh lùng liếc nhìn Cung Trầm Dạ, sau đó xoay người mở cửa phòng mình.
Cậu ta đứng ở cửa phòng, khoanh tay nhìn Cung Trầm Dạ với ánh mắt không mấy thân thiện.
Phòng của Tiểu Sử lớn hơn phòng của Que Cay một chút, trong phòng cũng bài trí đơn giản hơn.
Hơn nữa nếu như có trẻ sơ sinh, lúc trước anh ta gõ cửa ầm ầm như thể chắc chắn đã đánh thức đứa trẻ.
Anh ta không thể nào không nghe thấy tiếng khóc của trẻ con được.
Que Cay tỏ ra cực kỳ săn sóc, hiểu chuyện:
Chú ơi, chú sao thế? Sao sắc mặt chú tệ vậy? Chú bị ốm à?
Cung Trầm Dạ cúi đầu nhìn Que Cay.

Chú ơi, bà cháu lớn tuổi rồi, bây giờ vẫn chưa dậy nên cháu không thể dẫn chú tham quan phòng là được.

Nhưng mà mà chờ bà cháu dậy, nếu bà đồng ý thì cháu sẽ dẫn chú đi nhé.

Đúng rồi, còn phòng bố mẹ cháu nữa...

Nào, cháu dẫn chủ đi.
Cung Trầm Dạ lùi về phía sau:
Không...

Không cần đâu...
Nhưng lúc này, Que Cay nào có buông tha cho anh ta.


Đi mà, đi chủ...

Chú tới nhà cháu để tham quan cơ mà, cháu dẫn chú đi.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháo Hôi Ư Ư Đại Lão.