• 5,655

Chương 107: Thuốc ung thư giá cả đắt đỏ


Người đứng đầu trong số ba bác sĩ là Lý Quốc Cường, ông chủ kiêm người phụ trách phòng khám.
Cô cảnh sát, Viện trưởng Lý 8đang trong phòng giải phẫu, mời các cô ngồi chờ..
Cô y tá nói chuyện điện thoại xong, ra hiệu mời các cô ngồi xuống.
Tô Cẩn và Viên Khả đi đến dãy ghế bên cạnh, bọn họ ngồi chờ cả tiếng đồng hồ, trong lúc đó có một vài bệnh nhân đến 9đây.


Phòng khám này vắng vẻ như vậy, e rằng không đủ trả tiền thuê nhà nhỉ?
Viên Khả khẽ nói đùa.

Ha ha..
Viên Khả đứng dậy, nhân lúc cô y tá ở quầy lễ tân không chú ý, chạy đi hỏi thăm những bệnh nhân kia.
Như Tô Cẩn đã nói, họ đều là bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối. Viên Khả nhìn đơn thuốc có giá cả đắt đỏ trong tay bệnh nhân, một túi thuốc tận mấy trăm nghìn, tầng lớp lao động bình thường chắc chắn không đủ sức chi trả.

ĐM, thuốc đắt thế cơ à?
Viên Khả không nhịn được chửi bậy, cô là con nhà giàu có mà còn cảm thấy đắt.
Cô nhớ tên mấy hộp thuốc trong số đó, quay về nói cho Tô Cẩn nghe, Tô Cẩn không nói câu nào, lúc này người phụ trách phòng khám đã đến.

Da ngăm đen, môi tái nhợt, mắt đờ đẫn, cơ thể gầy gò, đây là những triệu chứng bệnh điển hình của bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối. Tần Di cũng lấy thuốc ở đây. Chắc chắn phải có lý do mới khiến cô ta đến đây chữa bệnh. Đầu tiên là chị gái làm việc ở đây, thứ hai... cũng như những người này, chắc chắn phòng khám này rất giỏi chữa bệnh ung thư.

Tô Cẩn chậm rãi nói, thoạt nghe giọng điệu rất thờ ơ nhưng phân tích lại rất kỹ càng.

Chỉ căn cứ vào tin tức đã điều tra được mà cô có thể suy đoán được nhiều việc như vậy?
Đôi mắt Viên Khả tỏa sáng, càng ngày càng ngưỡng mộ Tô Cẩn.
Khó lắm sao?
Tô Cẩn nghiêng đầu, trong đôi mắt đen láy viết rõ
không phải rất đơn giản sao
.
Viên Khả gãi đầu, thấy Tô Cẩn nhìn mình như đang nhìn một kẻ ngốc thì cười gượng.
Viện trưởng Lý Quốc Cường là người thành lập phòng khám, ngoài 50 tuổi, trên mặt đeo một cặp kính viền vàng, da trắng, dáng người hơi mập, trông trẻ hơn những người cùng lứa tuổi. Người đàn ông có vẻ ngoài bình thường nhưng hành động nhẹ nhàng, vừa nhìn đã biết là phần tử trí thức lịch sự.

Xin chào, hai cô cảnh sát.
Ông ta đi tới muốn bắt tay Tô Cẩn.
Tô Cẩ6n nhìn những người bệnh cầm thuốc ra về, nghiêm nghị nói:
Những người này đều bị bệnh nặng, nếu muốn sống nhất định phải5 dùng thuốc tốt nhất trong thời gian dài, giá cả những loại thuốc chống ung thư đó không rẻ...


Pháp... Tô Cẩn, cô giỏi thật, chỉ nhìn đã biết bọn họ là người bị bệnh nặng?

Viên Khả vội vàng ngăn cản, đứng chắn giữa hai người.


Viện trưởng Lý, chào buổi tối.
Cô bắt tay ông ta.

Lý Quốc Cường nhìn Tô Cẩn thấy cô chậm rãi đứng dậy, ông ta thấy cô đeo khẩu trang đút hai tay vào túi áo gió, có vẻ không định bắt tay nên cũng thôi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.