Chương 112: Cơ thể người đàn ông được mạ vàng
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 624 chữ
- 2022-02-04 07:10:21
Anh muốn tự đi điều tra?
Anh ta hành động lộ liễu như vậy, không sợ kẻ thù phát hiện ra sao?
Ừ.
Người đàn ông 8khẽ đáp lời, mắt lại nhìn vào tờ giấy:
Tần Di tự sát - Tần Tình mất liên lạc - phòng khám sản xuất dược phẩm vi phạm lện3h cấm, thoạt nhìn ba việc này không liên quan đến nhau nhưng thời gian diễn ra rất gần nhau. Tôi nghĩ việc Tân Di tự sát 9rất đáng nghi...
Đan Thần Huân đứng cạnh cửa một lúc, khuôn mặt vui vẻ, ánh mắt sáng ngời, đuôi mắt hơi cong lên hiện ra một ý cười nhạt, như hiểu rõ lại như hài lòng.
Sau khi Đan Thần Huân rời khỏi căn hộ đã đi thẳng đến quán bar Lam Điều, anh gọi một chiếc xe taxi, cá quãng đường đều nhìn ra cửa sổ để ý tình hình bên ngoài. Trên đường có rất nhiều cảnh sát, lúc thấy người đáng nghi sẽ giữ lại hỏi thăm, tình hình rất căng thẳng.
Đan Thần Huân càng ngạc nhiên hơn:
Cô vẫn dị ứng với những người đàn ông khác sao?
Tô Cẩn không để ý đến anh, rót cho mình một cốc cà phê, sau đó ngồi vào bàn vừa uống vừa đọc sách.
Cô nhìn xuyên qua chiếc áo sơ mi bị rách, dường như không thấy bằng gạc, miệng vết thương sẫm màu không rõ ràng, chắc đã đóng vảy rồi.
Lần đầu tiên Tô Cẩn thấy một người bị thương nặng còn có thể khỏe mạnh, hăng hái như thế. Cơ thể người đàn ông này không làm bằng sắt, mà được mạ vàng luôn rồi!
Pháp y Tô, cô đừng nhìn tôi chằm chằm như thế, tôi không phải là xác chết đâu...
Đan Thần Huân mặc quần áo tử tế, quay sang thấy cô đang quan sát mình thì cười. Tô Cẩn nghe thấy lời trêu chọc của anh, cô tỉnh táo lại, cụp mắt khuấy cà phê:
Đối với tôi, anh không khác gì xác chết cả...
Nếu không, sao cô lại không dị ứng với anh ta chứ?
Cô nói rất nhỏ, Đan Thần Huân lại nghe không sót một chữ nào, hàng lông mày nhướn lên:
Vì vậy cô mới không bị dị ứng?
Anh chỉ thuận miệng nói vậy, cô gái nghe xong chậm rãi nghiêng đầu, cau mày nhìn anh.
Đan Thần Huân dừng động tác mặc quần áo, ánh mắt hơi ngạc nhiên:
Thật sự là thế à?
Cô coi anh là xác chết, vì vậy mới không phát bệnh?
Quán bar Lam Điều.
Đan Thần Huân đeo khẩu trang, lấy chiếc áo khoác nữ kia ra.
Người đàn ông đứng dưới ánh đèn, lúc này Tô Cẩn mới chú ý đến quần áo trên người anh.
Anh vẫn mặc áo sơ mi đen và chiếc quần tây kia, dù quần áo bị rách nhưng rất sạch sẽ, chắc đã giặt rồi.
Vết thương trên trán đã biến thành màu tím nhạt, đây là dấu hiệu chuyển biến tốt hơn. Về phần vết thương ở bụng...
Cô ta muốn tự sát vu oan cho người khác thì tìm ai mà chẳng được, vậy mà lại muốn tìm cảnh sát,6 đây là trùng hợp hay cố ý?
Cô nghỉ ngơi trước đi, tôi ra ngoài một lát.
Anh đột nhiên đứng dậy.
Đi đâu thế?
5Bây giờ là ban ngày, chẳng may bị phát hiện thì anh ta không muốn sống nữa sao?
Sở dĩ anh dám đi ra ngoài cũng vì buổi sáng ở quán bar không có nhiều người.
Vì không muốn bị lộ, sau khi đi vào quán bar anh đã cố ý tìm một góc vằng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.