Chương 119: Y tá cũng có quyền kê đơn thuốc?
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 633 chữ
- 2022-02-04 07:10:36
Không cần đi gặp bác sĩ sao?
Cô cảm thấy kỳ lạ, y tá cũng có quyền kê đơn thuốc sao?
Cô yên tâm, chỉ cần là bệnh n8hân ung thư đều có thể uống thuốc của chúng tôi. Các bác sĩ rất bận rộn, không cần cố ý làm phiền bọn họ vì việc kê đơn thuốc3..
Cô y tá đảm bảo với cô:
Bệnh nhân của chúng tôi uống xong đều không có vấn đề gì, cô có thể tin tưởng chúng tôi.
Tô Cẩn9 nửa tin nửa ngờ, càng lúc càng nghi ngờ phòng khám này. Lần đầu nghe nói y tá có thể kê đơn thuốc.
Thật kỳ lạ!
<6br>Nhà thuốc nằm ở cuối hành lang, có hai cửa sổ.
Trong số bọn họ cũng có người rất khỏe mạnh, chắc mua thuốc cho người khác. Sau khi nhóm người này rời đi Tô Cẩn mới bước tới, cô đứng ở cửa sổ bên trái, khom người nhìn vào trong cửa.
Có hai y tá ở trong đó, nhà thuốc được chia thành hai gian trong và ngoài, y tá đi ra đi vào lấy thuốc.
Lấy thuốc.
Cô nhét tờ giấy vào, một y tá bước tới nhận lấy, chưa đến năm phút đã lấy xong.
Lúc giao cho cô, y tá còn dặn cô phải uống sau ăn, thái độ vô cùng lạnh lùng, tuy đeo khẩu trang nhưng vẫn nhận ra trên khuôn mặt không có nụ cười nào, cả quá trình đều nghiêm mặt.
Cửa sổ rất nhỏ, chỉ có thể đưa một cánh tay vào, nhất định phải kho5m lưng mới có thể thấy người bên trong.
Đã có mấy bệnh nhân xếp hàng ở đây, vì tránh người khác phải nên cô đứng cạnh tường vừa chờ đợi vừa quan sát những người kia.
Giống với những bệnh nhân hôm qua, những người này ăn mặc gọn gàng, trông như người giàu có.
Cô là gì của cô ấy?
Y tá hỏi.
Tôi là bạn cô ấy, gần đây vẫn không liên lạc được, chỉ biết cô ấy đang ở đâu không?
Y tá im lặng một lúc, lúc này một y tá khác đi ra từ phòng trong, chị ta lập tức lắc đầu:
Không biết, tôi không biết cô ấy...
Không biết?
Tô Cẩn nheo mắt lại, rõ ràng người phụ nữ này đang nói dối, vừa nghe đến Tần Tình đã có phản ứng như thế, không lý nào lại không biết.
Thuốc của cô đây...
Y tá đưa túi thuốc cho cô, giọng điệu lạnh lùng.
Tô Cẩn nhìn hành lang, lúc này không có bệnh nhân khác mà chỉ có mình cô.
Thế là cô nhân cơ hội hỏi:
Xin hỏi, chị biết Tần Tình không?
Y tá kia nghe cô hỏi vậy thì hơi khựng lại, chị ta chậm rãi quay người lại, khom lưng đánh giá cô.
Cô y tá kia nhìn bọn họ một cái rồi lại đi vào phòng trong.
Cô ta vừa đi, y tá này đột nhiên cầm lấy túi thuốc, Tô Cẩn nghi ngờ nhìn chị ta.
Cô gái, lấy thuốc xong phải đến quầy thu ngân thanh toán, trước khi uống thuốc phải đọc rõ hướng dẫn sử dụng, kê đơn đúng bệnh, phải chú ý liều lượng, đã là thuốc đều có ba phần độc, dù thuốc tốt mà uống sai thì cũng có tác dụng phụ...
Tô Cẩn nghe chị ta nói vậy, hàng lông mày dần cau chặt lại, mơ hồ cảm thấy lời nói của chị ta có ý khác, đang định đáp lại thì nghe thấy sau lưng có tiếng bước chân...
Cô Cảnh sát, cô đến lấy thuốc sao không nói trước? Tôi có thể đến tiếp đón cô.
Giọng đàn ông vang lên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.