• 5,655

Chương 136: Làm chú thất vọng rồi



Chú hai, không đợi cháu đến đã ký rồi sao?
Ngay lúc anh ta sắp viết chữ cuối cùng, đột nhiên cửa phòng mở ra, một giọng nói trầm thấp vang lên ph8á vỡ sự yên tĩnh trong phòng.

Mọi người ngoảnh lại, hoảng sợ nhìn người đàn ông đang đi vào.
Đan Nguyên Khôn đang định đi tới thì thấy ông cụ nổi giận, vẻ vui mừng biến mất, nghiêm túc đứng yên tại chỗ nhìn con trai. Đan Thần Huân địt hai tay vào túi, chiếc áo sơ mi trên người anh bị rách mấy chỗ, trên thái dương có vết thương rõ rệt.
Cơ thể người đàn ông thẳng tắp, đôi môi mỏng khẽ cười.
Thoạt nhìn đứa cháu này của anh ta rất vô hại nhưng thật ra là người khôn khéo dùng dạ đen tối, bẩm sinh đã có khí chất đế vương.
Đan Thần Huân thông minh khôn ngoan, vẻ ngoài xuất chúng, sớm muộn gì khí chất này cũng áp đảo vạn người.
Đan Tuyết Nhu cũng nói:
A Huân, quản gia n nói đã tìm được xác của em, cả nhà đều tưởng em...
Đan Thần Huân nhìn Đan Nguyên Sâm.
Người kia cũng không tức giận, đặt bút máy xuống đi đến trước mặt anh:
Về thì tốt.

Chú không thất vọng à?
Anh nặng nề nói, nụ cười bên môi đã biến mất, khuôn mặt điển trai hơi lạnh lùng.
Đan Thần Huân lại...
Không chết?
Đan Tuyết Nhu nhìn ông cụ, r6õ ràng trong lòng ông cụ sung sướng đến phát rồ rồi nhưng vẫn cứ phải tỏ ra hung dữ mới chịu được.
Vì vậy hai ông cháu cứ gặp nhau là cãi 5nhau, tính cách ông cụ nóng nảy kỳ quái, không mắng chửi người khác thì không thoải mái.
Đến khi Tập đoàn Long Đế của Đan thị nằm trong tay nó, những kẻ khác đều được sống yên ổn!
Đan Nguyên Sâm nheo mắt lại.

Chú hai, chủ vội vàng chia nhà vậy sao?
Đan Thần Huân giấu bớt sự lạnh lùng trong mắt, khẽ mỉm cười:
Cháu không chết, có phải đã làm chú thất vọng rồi không?


A Huân, sao lại nói chuyện với chủ con như vậy? Chủ chỉ nghe lời ông nội mới ký thôi!
Đan Nguyên Khôn trách mắng.

A... A Huân!

Đan Nguyên Khô3n không thể tin nổi, Đan Tuyết Nhu ngơ ngác lập tức tỏ ra vui mừng.
Chiếc bút máy trong tay Đan Nguyên Sâm khựng lại, anh ta vô thức nhận ngòi bút xuống khiến mực nước chảy ra nhỏ xuống giấy, để lại một vệt mực.
Anh ta chậm rãi ngoảnh lại nhìn thẳng vào mắt Đan Thần Huân.

A Huân, em về rồi!

Ông cụ Đan chậm rãi đứng lên, đôi mắt trở9 nên sáng ngời, sau khi đứng dậy lại nghiêm mặt, cau mày:
Còn biết về à? Chết luôn ở bên ngoài là tốt nhất!

Đôi mắt đen láy nhìn thẳng vào mắt Đan Nguyên Sâm như muốn nhìn thấy anh ta.

Đan Nguyên Sâm vỗ vai anh rồi rời khỏi phòng sách.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.