• 5,655

Chương 140: Đồng hồ


Bà im lặng coi như chấp nhận.


Lương Tiêu..
Đan Thần Huân cười lạnh mấy tiếng, đút một tay vào túi, nói sang chuyện khác:
C8on hỏi mẹ một việc.



Việc gì?
Bà Đan để đồ ăn vào lò nướng, tháo bao tay ra rồi nhìn anh.
Người đàn ông lại mỉm cười, sải bước rời đi.
ở sau lưng, bà Đan lại thở dài...
Đan Thần Huân lái chiếc Volkswagen Passat màu đen còn khá mới của vệ sĩ rời khỏi đường Lan Lăng, đi thẳng về phía Nam.
Đan Thần Huân nhẹ nhàng nhếch môi.
Đổng Nghệ Trân nhìn thoáng qua cổ tay anh:
Đồng hồ đâu?

Anh là người con hiếu thảo, biết rõ đồng hồ quý giá không phù hợp với thân phận hiện tại nhưng vẫn đeo mỗi ngày, chỉ vì không muốn làm bà thất vọng.
Anh thường xuyên đeo nó, hôm nay lại không thấy đâu.
Hôm gặp tai nạn xe, con không cẩn thận làm mất.
Đan Thần Huân tùy ý tìm một lý do.

Vì sao những người kia lại muốn giết con? Con làm mất lòng ai à?
Nhắc đến chuyện này, trong lòng bà vẫn thấy sợ hãi.

Đã qua rồi, không sao đâu.
Thấy vẻ hoảng sợ trong mắt mẹ, anh an ủi.
Bà Đan đứng trước tủ bát, tiếng thở dài khe khẽ vang lên:
Công việc luôn được xếp thứ nhất ở trong lòng con, mẹ ghen tị quá!

Đan Thần Huân nghe vậy ngoảnh lại, anh cười nói:
Mẹ cũng xếp thứ nhất.


Ôi, ai thèm tin con.
Bà xua tay:
Đi đi, nhìn là bực mình.


Chiếc đồng hồ mà mẹ tặn3g con vào sinh nhật năm ngoái.

Sao thế?


Có lai lịch thế nào?
Đan Thần Huân không rõ Tô Cần muốn biết điều gì, vì vậy an9h phải cẩn thận hỏi tất cả những việc liên quan đến đồng hồ.

Lai lịch?
Bà Đan cởi tạp dề:
Đó là thương hiệu thuộc nhà họ 6Đan chúng ta...

Con biết.

Chị con tự thiết kế ra, con bé nói 25 tuổi là một thời điểm quan trọng trong cuộc đời. Nó nghiên cứu b5ài bản hơn nửa năm mới thiết kế được, là chiếc duy nhất trên cả thế giới.
Bà nhìn thời gian trên lò nướng, quay sang hỏi:
Sao đột nhiên còn lại nhớ ra hỏi chuyện này?

Đan Thần Huân nói chuyện với bà một lúc, trong lúc đó Đổng Nghệ Trần thấy anh thỉnh thoảng lại nhìn đồng hồ treo tường.

Con có việc gấp à?

Con có chuyện quan trọng phải xử lý.

Đi làm việc đi.
Đổng Nghệ Trân biết là chuyện công việc nên hơi cau mày, dù buồn bã nhưng không muốn làm ảnh hưởng đến việc quan trọng của con trai.

Con đi đây.
Đan Thần Huân cầm áo đi ra ngoài.
Bà Đan thở dài, phàn nàn:
Thằng nhóc này chẳng để người ta yên tâm gì cả, đã sắp đến sinh nhật của con rồi còn xảy ra chuyện lớn như vậy, thật sự muốn dọa chết mẹ à!

A Huân, con đồng ý với mẹ đi, trong hai tháng tới phải thật khỏe mạnh, bình an quay về.


Chắc chắn sẽ không thiếu tay thiếu chân.
Người đàn ông trêu chọc.

Thằng nhóc này...
Cuối cùng bà Đan cũng mỉm cười, vỗ vai anh.
Trước buổi trưa, anh đã đến căn hộ của Tô Cẩn ở tiểu khu Cẩm Thành trên đường Mục Túc.

Bước vào phòng khách, trong phòng tối đen, bé mèo con nằm trên mặt thảm trước sofa phòng khách.

Đan Thần Huân bật đèn tường, cầm giấy và bút rồi ngồi vào bàn ăn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.