Chương 192: Hành động khác thường
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 580 chữ
- 2022-02-04 07:12:14
Tạ Ái Dân càng nói càng kích động, đôi mắt đỏ lên vì tức, tính cách vốn ôn hòa nhưng giờ lại vỗ bàn nói:
Các cậu có biết làm việc khô8ng? Không đi bắt hung thủ thật sự mà lại vu oan cho tôi!
Ông Tạ, xin ông bình tĩnh.
Khuôn mặt Đan Thần Huân lạnh lùng.
Hạ Bân gõ bàn một cái, khẽ quát:
Yên tĩnh, gọi ông đến đây để hợp tác điều tra, nếu ông trong sạch thì sợ cái gì?
Tôi và Tiểu Khang?
Vừa nghĩ đến con trai, đôi mắt Tạ Ải Dân đỏ hoe, lập tức trở nên ủ rũ:
... Nhà họ Tạ chúng tôi mấy đời độc đỉnh, đến đời tôi mới sinh được hai đứa con. Từ nhỏ Tiểu Khang đã rất ngoan ngoãn, vợ chồng tôi rất yêu thương nó, đặt hết sự chú ý vào nó, có đôi khi còn quên mất cả chị nó.
... Con trai muốn gì tôi đều cho cá, nó cũng yêu thương tôi, trước khi nó lên cấp ba, lần nào về nhà nó cũng nhảy lên người tôi muốn tôi cũng nó, bố con chúng tôi rất thân thiết.
Tạ Ả9i Dân nghiến răng, khuôn mặt đen sì, khó chịu không nói tiếp nữa.
Trước mùng 10 còn ai đi vào Bích Ba Các nữa không?
Đan Thần Huân 6hỏi tiếp.
Chắc không có.
Giọng Tạ Ải Dân lạnh lẽo cứng rắn, ông ta siết chặt nắm đấm.
Chắc? Ông không thể chắc chắn à?
Vẻ5 mặt Hạ Bân nghiêm túc.
Nhà hàng có nhiều nhân viên như vậy, tôi không thể theo dõi mãi được, vì vậy không thể chắc chắn.
Hạ Bản ghi chép lại, Đan Thần Huân im lặng một lúc lâu mới nói:
Ông nói về mối quan hệ giữa ông và Tạ Húc Khang đi...
Ông ta đột nhiên nghẹn ngào, đôi mắt đầy tơ máu:
Nếu biết sẽ có ngày hôm nay, chắc chắn tôi sẽ ở bên cạnh nó. Nhưng có hối hận cũng không kịp nữa, nó đã đi rồi sẽ không trở lại nữa!
Nói xong, người đàn ông lấy tay che mắt, bả vai hơi run lên, chắc đang khóc.
Hai năm nay thì sao?
Đan Thần Huân đánh giá nét mặt ông ta, ngoại trừ đau khổ, buồn phiền còn có có sự xót xa và hối hận.
Hai năm nay...
Vẻ hối hận trên mặt Tạ Ái Dân càng rõ rệt hơn:
Hai năm nay tôi bận rộn việc kinh doanh, không có thời gian để ý nó, là người giúp việc và con gái tôi chăm sóc nó, nếu biết sẽ xảy ra chuyện thể này...
Thấy vậy, Đan Thần Huân ra hiệu cho Hạ Bân:
Tạm thời hỏi đến đây thôi.
Anh đứng dậy, hai người đi đến phòng thẩm vấn bên cạnh. Tổ cảnh sát hình sự đặc biệt có hai phòng thẩm vấn, mỗi phòng lại có một phòng quan sát riêng, sau đó Viên Khả và Tô Cẩn cũng vào phòng quan sát bên cạnh.
Bà Tạ ngồi một mình trước bàn, bà ta vẫn khóc lóc cho đến tận lúc này.
Bà Tạ, bà biết lúc Tạ Húc Khang ở trường học đã có những biểu hiện gì không?
Đan Thần Huân hỏi thắng.
Thành tích của nó rất tốt, giáo viên và bạn học đều yêu quý nó.
Hứa Anh lau khô nước mắt, cố gắng phối hợp với cảnh sát.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.