• 5,655

Chương 194: Lão đại hơi dịu dàng...



Chỉ là suy đoán thôi.
Đan Thần Huân liếc nhìn tấm gương:
Bà Tạ, bà phải biết rõ chúng tôi không thể bỏ qua bất kỳ manh mối gì.



Tôi h8iểu, nhưng các cậu nói chị Trương và Tiểu Khang.
Hứa Anh lắc đầu:
Không thể nào, chắc chắn không có chuyện đó!
Chi Trương coi Tiểu Khang như 3người thân, bà ta không phát hiện bất cứ điều khác thường gì.

Đan Thần Huân dặn dò Hạ Bản tiếp tục thẩm vấn, sau đó đứng dậy rời khỏi ph9òng thẩm vấn, đi thẳng đến phòng quan sát ở bên cạnh. Tô Cẩn và Viên Khả đang ngồi trước màn hình theo dõi, trước mặt các cô là tấm kính hai mặt6 có thể nhìn rõ ràng bên trong phòng thẩm vấn.
Viên Khả ngồi bên cạnh ngạc nhiên nhìn hai người này, mí mắt và huyệt thái dương giật liên hồi.
Tình huống gì đây? Đây là tình huống gì đây!?
Sao nhìn hai người này lại là lạ thế? Pháp y Tô luôn lạnh lùng với người khác, tuy không cười nhưng lúc nói chuyện với sếp vẫn hơi khác biệt.
Viên Khả cứ ngỡ mắt mình đã mù, cô cảm thấy dùng từ
dịu dàng
để miêu tả đội trưởng Đan lạnh lùng đúng là không hợp lý. Hình như cảm nhận được ánh mắt nhìn chằm chằm của cô, Đan Thần Huân nhìn lướt qua, ánh mắt lạnh lùng lập tức khiến Viên Khá ngậm chặt miệng.
Ha ha, sếp, pháp y Tô, hai người đang nói gì thế?
Sao cô nghe không hiểu, lúc đứng trước mặt bọn họ cứ có cảm giác mình là một con ngu.

Tập trung làm việc đi.
Đan Thần Huân địt hai tay vào túi, lại nhìn Tô Cẩn:
Cô có muốn đến nhà họ Tạ không?

Tô Cẩn nhướn mày, im lặng đứng lên.
Lão đại lại cười kìa! Hình như đang rất vui thì phải?
ĐM! Ngày thường đội trưởng Đan luôn tỏ ra lạnh lùng, đây là lần đầu tiên cô thấy anh cười dịu dàng như vậy.
Dịu... dịu dàng???
Trong ấn tượng của cô, hình như pháp y Tô rất ghét sếp, bởi vì sau vụ việc rơi xuống sông lần trước, hai người còn cãi nhau to.
Nhưng sao tình hình hiện tại lại không giống kẻ thù mà trông rất ăn ý, có cảm giác như tâm linh tương thông.
Viên Khả nhìn khỏe mỗi người đàn ông cong lên thì không dám chớp mắt.

Cô nghi ngờ di Trương và Tạ Húc Khang...
Người đàn ông đứng sau lưng có khoảng hai mét,5 đôi mắt đen láy nhìn bóng lưng gầy gò của cô.
Không phải anh cũng nghi ngờ sao?
Tô Cẩn không ngoảnh lại, lúc Hạ Bân nhắc đến di Trương thích các cậu học sinh, ánh mắt Đan Thần Huân nói cho cô biết anh cũng để ý đến điều này. Đan Thần Huân mỉm cười, đáy mắt sáng ngời:
Cô cảm thấy cái chết của Tạ Húc Khang có liên quan đến chị Trương sao?

Tô Cẩn chậm rãi ngoảnh lại đối mặt với người đàn ông:
Trong lòng anh đã có kết luận, cần gì phải hỏi tôi?

Người đàn ông im lặng, đôi mắt đen láy sâu thẳm.
Thấy hành động này của cô gái, Đan Thần Huân nhếch môi, anh tránh sang bên cạnh một bước để cô đi trước.


Sếp, tôi cũng đi nữa.
Viên Khả xung phong nhận việc muốn tham gia cùng.


Trông coi màn hình giám sát đi.
Đan Thần Huân lườm cô, đôi mắt đen láy lạnh lùng.

Viên Khả vội vàng ngồi về chỗ, không dám lắm mồm nữa, chỉ vụng trộm lè lưỡi.

Hung dữ quá!

Tô Cẩn và Đan Thần Huân lần lượt rời khỏi phòng thẩm vấn, gặp được Hạ Bân ở trên hành lang. Anh ta đang gọi điện thoại, nhìn thấy bọn họ thì giơ tay chào hỏi, sau đó nhìn hai người đi vào thang máy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.