Chương 196: Ôm
-
Pháp Y Ma Cà Rồng
- Mạc Tiểu Đào
- 628 chữ
- 2022-02-04 07:12:09
Hình ảnh đều là mấy đoạn ngắn vụn vặt không rõ, bên tai mơ hồ nghe thấy tiếng cười như truyền đến từ chỗ rất xa...
Chị ơi. Đu8ổi theo em, mau đến đây, ha ha..
Tiếng cười giòn tan của trẻ con quanh quẩn bên tai, Tô Cẩn cố gắng nhìn rõ những hình ảnh kia, nhưn3g càng nghĩ càng đau đầu.
Cô hít thở khó khăn, hai mắt nhắm chặt, đầu co rút đau đớn, đôi chân hơi lảo đảo.
Tô Cẩn cú9i đầu vịn vào mép bàn cố gắng chịu đựng, nhưng cảm giác đau đớn dữ dội khiến đầu như muốn nổ tung vẫn chưa dừng lại, lỗ tai cô vang l6ên ong ong...
Có phát hiện gì à?
Đan Thần Huân đi dạo quanh phòng ngủ một vòng nhưng không phát hiện manh mối có tác dụng, 5thấy cô đứng im trước bàn sách mới bước tới hỏi.
Tô Cẩn vô thức đưa tay ra tóm lấy, vừa hay túm được vạt áo trước ngực người đàn ông. Cô siết chặt đốt ngón tay như muốn xé rách vải áo. Đan Thần Huân thấy cánh tay cô gái hơi run rẩy...
Sao thế?
Anh lập tức túm lấy cổ tay cô, đỡ cô.
Tô Cẩn quá đau đớn, hô hấp trở nên dồn dập, cô không thể trả lời anh, đôi mắt vẫn nhắm chặt, trước mắt cứ quay lên mòng mòng.
Tô Cẩn!
Người đàn ông bước tới gần cô, cơ thể cao lớn gần như áp sát vào cô. Anh thấy cô nhắm chặt mắt, cả người đang run rẩy.
Đan Thần Huân giật mình, suy nghĩ đầu tiên là chứng dị ứng người khác phái của cô tái phát.
Anh không nghĩ nhiều lập tức buông tay, lùi lại mấy bước.
Đột nhiên không còn chỗ dựa, Tô Cần mất đi trọng tâm, cơ thể nghiêng về phía trước.
Người đàn ông tay chân nhanh nhẹn không để ý tới chứng dị ứng của cô, cánh tay dài luồn qua eo cô, ôm lấy cô.
Tô Cẩn tựa vào một vòng ôm ấm áp, khung ảnh trong tay rơi xuống sàn nhà, thủy tinh trên khung ảnh rơi vỡ đầy đất. Cô mở mắt ra, trước mắt vẫn tối tăm, tay cô đặt trên bả vai người đàn ông.
Cách lớp vải mà vẫn có thể cảm nhận được bắp thịt rắn chắc trên cánh tay người đàn ông, cơ thể có được hơi thở nam tính hoang dã mát lạnh bao phủ.
Tô Cẩn lập tức tỉnh táo, cô trợn to đôi mắt ngập nước, cuối cùng đã kìm nén được cảm giác choáng váng, trong tầm mắt là lồng ngực người đàn ông. Đan Thần Huân mặc áo sơ mi màu đen, hai cúc áo trên cùng không cài để lộ ra xương quai xanh quyến rũ.
Cô ngước mắt nhìn thẳng vào đôi mắt đen láy của người đàn ông, lúc này Đan Thần Huân mới chú ý đến phần trán lộ ra ngoài không có vết mẩn đỏ, anh thầm thở phào.
Cô sao thế?
Giọng anh trầm thấp, quyến rũ mê người, hơi thở ấm áp gần trong gang tấc.
Khuôn mặt điển trai gần đến mức có thể nhìn rõ từng tấc da thịt, gần đến mức không thể thờ ơ.
Tô Cẩn tỉnh táo lại:
Không sao.
Cô buông tay ra lùi lại, nhưng người đàn ông không buông tay mà vẫn ôm lấy vòng eo cô. Cơ thể nhỏ gầy của Tô Cẩn lọt thỏm trong ngực anh. Bàn tay lớn của người đàn ông áp vào vòng eo cô, nhiệt độ trên bàn tay xuyên qua lớp vải dày thẩm thấu vào da thịt, khiến sống lưng cô dường như cũng nóng lên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.