• 5,655

Chương 200: Cô thích rắn?


Mấy phút sau, Đan Thần Huân mới nói:
Trương Tiểu Hoa, chúng tôi có quyền kiện bà đã có quan hệ bất chính với trẻ vị thành niên, mời bà theo chún8g tôi về đồn cảnh sát.



Tiểu Khang đã trưởng thành rồi! Lúc chúng tôi ở bên nhau, cậu ấy đã tròn 18 tuổi!
Di Trương sợ đến xanh cả mắt3, cố gắng giải thích cho mình.


Sinh nhật Tạ Húc Khang vào ngày 23 tháng 12, tháng 12 năm ngoài cậu ta mới tròn 18 tuổi, hai người đã ở 9cạnh nhau từ kỳ nghỉ hè.
Vẻ mặt Đan Thần Huân nghiêm nghị.
Tạ Húc Mỹ dẫn bọn họ đến phòng ba mẹ trước, sau đó đến phòng ngủ của mình, tất cả đều nằm trên tầng ba. Phòng ngủ của ông bà Tạ là căn phòng lớn nhất hướng ra hồ nhân tạo, được trang trí thiên theo phong cách Trung Quốc, ngoại trừ đồ dùng hằng ngày thì không có gì đặc biệt.
Phòng Tạ Húc Mỹ lại khiến Tô Cẩn cảm thấy bất ngờ, ở đây lấy màu xám trắng làm chủ đạo, hơi khác với vẻ ngoài dịu dàng của cô ta.
Trong phòng ngủ không có quá nhiều đồ trang trí, mỹ phẩm dưỡng da trên bàn trang điểm cũng rất đơn giản, chỉ là đồ chăm sóc cơ bản.
Tô Cẩn cũng nói:
Mối quan hệ không chính đáng bao gồm cả yêu đương, không c6hỉ nói đến quan hệ thể xác.
Di Trương nghẹn họng không trả lời được, cả người run rẩy ngơ ngác đứng tại chỗ. Đan Thần Huân gọi điện thông báo c5ho cảnh viên đứng ở cửa, chẳng mấy chốc hai cảnh sát đã bước vào dẫn di Trương đi. Tạ Húc Mỹ vẫn ngồi xổm trên mặt đất không nói câu nào, sắc mặt trắng bệch.
Tô Cẩn đánh giá căn phòng rồi đi đến trước mặt cô ta:
Cô Tạ, có thể dẫn chúng tôi đi xem những căn phòng khác không?

Tạ Húc Mỹ gật đầu, vịn tường đứng dậy, đi ra ngoài.
Tô Cẩn đi theo phía sau, cô nhìn chằm chằm bóng lưng gầy gò mảnh mai của cô gái, bước chân tập tễnh, ngôn ngữ cơ thể đã thể hiện rõ nỗi buồn vô tận trong lòng cô ta.
Chắc hẳn cô ta rất quan tâm đến Tạ Húc Khang.
Có lẽ đó là một đứa em trai hoàn mỹ trong lòng cô ta. Một ngày nào đó có người nói cho cô ta biết em trai ở bên một người phụ nữ trung niên, khó có thể tưởng tượng được cô ta chịu đả kích đến mức nào.

Cô thích rắn à?
Tô Cẩn đứng trước tủ kính trong suốt, trong tủ kính bày hai tiêu bản rắn thật. Tiêu bản được chế tác rất tinh tế, thoạt nhìn còn tưởng là vật sống, một đen một xanh trông rất đáng sợ.


Ồ, cái này...
Tạ Húc Mỹ đi tới giải thích:
Ba tôi thích rắn, trước kia còn nuôi rắn làm thú cưng, sau khi Tiểu Khang ra đời, mẹ tôi không cho ba nuôi rắn nữa vì sợ làm đứa bé sợ.



Ba cô thích rằn?
Đan Thần Huân nghĩ đến báo cáo mà sếp Cổ cung cấp, thuốc độc được rút ra từ cơ thể rắn độc. 2


Nói đúng ra là thích tất cả động vật máu lạnh, ví dụ như rắn, thằn lằn đủ loại.



Cô thì sao?
Tô Cần hỏi một câu rồi chậm rãi đi về phía trước. Tủ quần áo cạnh giường chưa được đóng chặt, cô nhìn quần áo ở bên trong qua cánh cửa tủ khép hờ.


Tôi? Nói thế nào đây, tôi không thích lắm nhưng số tiêu bản này là ba tặng cho tôi, tôi không thể vứt đi.
Tạ Húc Mỹ trả lời.

Tô Cẩn không nói gì nữa, tiếp tục đánh giá các nơi khác trong căn phòng, cuối cùng mới quay người lại:
Ngày thường cô có thói quen tập thể dục không?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.