• 5,655

Chương 203: Không thích bất kỳ ai


Mùi thịt bò thơm nức mũi, cô lấy khẩu trang xuống hít hà, cuối cùng không nhịn được sự cám dỗ, cầm dao dĩa cắt một miếng cho vào miệng.

8Thịt trơn mềm ngon miệng, lại hơi dai, là miếng bít tết ngon nhất trong các loại bít tết, tay nghề đầu bếp cũng là hạng nhất, đây đúng là hương3 vị ngon nhất mà cô từng được nếm.

Cậu chủ, cô cả thấy cậu đến nhà hàng Jones. Cậu ăn cơm với ai thế? Mỉm cười.jpg


Cậu Huân???

Tô Cẩn thản nhiên hỏi:
Đội trưởng Tổng cục cảnh sát điều quan tâm đến cấp dưới như vậy sao?
Đan Thần Huân:
Nếu vì tôi coi trọng năng lực của cô điều cố đến Tổng cục, lại khiến cô tổn bốn tiếng đi qua đi lại mỗi ngày, trong lòng tôi sẽ thấy băn khoăn. Coi như là an ủi tôi đi, để Tiểu Viên phụ trách đưa đón cô, hoặc...

Anh hơi dừng lại, ý cười trên mặt càng rõ ràng hơn:
Có lẽ, tôi đưa đón cô cũng được.

Anh đã đoán được Đan Tuyết Nhu sẽ không giữ mồm giữ miệng, chắc chắn vừa quay đi đã báo tin cho quản gia.
Đúng như dự đoán...
Sau tin nhắn cuối cùng là một đống biểu cảm hạnh phúc, còn có một chuỗi rải hoa.jpq.
Đan Thần Huân lạnh lùng cất điện thoại đi.
Hiển nhiên Ấn Văn Lương chưa từ bỏ ý định, không nhận được câu trả lời thì đã gọi điện luôn cho anh. Điện thoại liên tục rung lên, trong nhà hàng yên tĩnh có thể nghe được tiếng rung.
Tô Cẩn ăn xong miếng thịt bò bít tết cuối cùng, ngẩng đầu nhìn anh:
Anh không nghe à?

Điện thoại làm phiền.
Người đàn ông tắt máy, sau đó nói sang chuyện khác:
Cô không định tìm căn hộ ở gần Tổng cục à?

Tôi không quen.
Cô đã quen với hoàn cảnh tiểu khu bây giờ, không muốn thay đổi nữa. Hơn nữa nhịp điệu cuộc sống ở khu Thành Nam chậm hơn thủ đô rất nhiều, cô muốn ở đó hơn. Người đàn ông nói:
Được, vậy để Tiểu Viên đưa đón cô mỗi ngày.
Viên Khả cũng ở khu Thành Nam, chắc chắn cô ấy sẽ đồng ý.
Có lẽ không đợi được câu trả lời của anh, quản gia Ấn lại gửi thêm mấy tin nữa.
Cậu chủ, có phải con gái không?


Cô ấy là ai? Bạn gái à? Nghi ngờ.jpg

Nếu là bạn gái, lúc nào dẫn về cho chúng tôi gặp đi.

Đan Thần Huân uống hết ly cà phê, đang định bắt đầu ăn thì điện thoại trong túi rung lên.
Anh không để ý mà cầm dao dĩa lên nhưng điện thoại vẫn liên tục rung đến mấy chục lần, chắc là tin nhắn.
Anh lấy điện thoại ra nhìn, bên trên hiện ra một đống tin nhắn Wechat, đều do quản gia Ấn gửi đến.
Đan Thần Huân có dự cảm không tốt, lập tức mở Wechat.
Tô Cẩn lại cắt miếng thứ hai...
Đồ ăn do Đan Thần Huân chọn cũng được đưa tới nhưng anh khôn9g chạm vào một miếng nào, chỉ thỉnh thoảng nhấp một ngụm cà phê, lẳng lặng nhìn phía đối diện. Lúc Tô Cẩn ăn cơm luôn rất tập trung, ăn hết nửa6 miếng bò bít tết mới ngước mắt lên, phát hiện người đàn ông đang nhìn mình chằm chằm. Ảnh đèn pha lê chiếu vào trong mắt anh như thể những vì 5sao rơi xuống, sáng lấp lánh. Đây là lần đầu tiên cô cảm thấy ánh mắt một người lại sáng như vậy, hừng hực như vậy, cứ như có một ngọn lửa đang nhảy nhót trong đó. Hàng lông mày giật giật, cô cụp mắt tiếp tục nhai bò bít tết.

Không cần.
Tô Cẩn từ chối không hề do dự.


Là không muốn Tiểu Viên đưa đón, hay không muốn tôi đưa đón?
Người đàn ông nhướn mày, đôi mắt đen láy sáng rực.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Pháp Y Ma Cà Rồng.